BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 655

“Ta đi đây. Bảo trọng!”

“Được!”

Cô chạy như bay, nó cũng dần khuất trong bóng đêm tăm tối. Cô vừa chạy
vừa thở, chạy đến khi mệt nhoài.

Cô thấy nhà họ Hoàng phía xa xa, rồi cô ngó quanh quắt. Cô thấy lành lạnh
bên vai, chợt theo bản tính ngồi thộp xuống đất, mắt nhìn quanh cửa nhà từ
xa xa. Tự nhiên cô lại nổi hết óc lên, bóng dáng một người phụ nữ cao cao
đang đi về hướng nhà họ Hoàng.

Cô có thể nhìn thấy rõ từ xa, người đó mặc một bộ y phục màu đen. Sau đó
lẩn quẩn chưa vào được, hình như rất khó khăn để đi, nhìn như người rất
yếu. Sau một lúc nhìn cô càng lúc càng căng thẳng, rồi người đó đứng im
lại, cô đã căng thẳng lại càng căng thẳng hơn. Cô mím môi như nín thở,
chẳng hiểu sao khoảng cách xa như vậy mà vẫn cảm thấy sợ hãi, sợ người
đó phát hiện ra ư? Không thể nào đâu.

Đang cố trấn tĩnh mình thì chợt cô cảm thấy khó thở, mặt người đó quay về
hướng cô thật. Lúc ấy như giật mình cái mạnh, ánh mắt kia rõ là nhìn chằm
chằm vào mặt cô. Cô nuốt nước bọt chân tay lạnh toát. Gương mặt người
đó tái đi, như kiểu người đã chết, nhìn thẳng vào cô.

Sau đó cô thấy chân người đó chợt di chuyển, quay hẳn sang hướng cô.
Bước từng bước về chỗ cô, lúc ấy cô chỉ ngồi im lặng, không biết nên đứng
dậy đi không? Hay là ngồi tiếp, không thể nào đâu, cô ngồi trong bóng tối
nhìn thấy bà ta vì bà ấy đứng ngay cửa nhà họ Hoàng có treo rất nhiều đèn,
còn bà ấy là đứng ngoài đó, xa và tối như vậy…làm sao có thể thấy cô chứ?

Cô càng suy nghĩ càng thấy sợ hãi, cô thở hổn hển rồi nhìn lại. Nhưng đúng
là không sai, mắt bà ấy nhìn vào cô, bà ấy bước ra xa nhà họ Hoàng, khi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.