BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 670

“Đúng! Là cá tinh. Lão gia thϊế͙p͙ sợ lắm!”

Cô nghe tới cá tinh thì đã vội hốt hoảng kéo tay vị phu nhân đó, cô hỏi:

“Phu nhân à! Cá tinh? Là cá gì vậy có phải cá trê không? “

Bà ấy bất ngờ tột độ, gật đầu liên tiếp, sau đó nói:

“Nhưng nó đã chết mất rồi! Đây này. Chúng tôi vẫn còn chưa dám động
vào, đợi lão gia về giải quyết”

Bà ấy kéo tay ông Từ rồi kéo tay Hoài Thục kéo vào. Cô đi theo bà, giữa
sân quả thật có xác của một con cá rất là lớn. Mà cá này lại là cá trê đen
bóng, đầu còn có tóc dài, cô trợn mắt lên nhìn. Thấy một mũi tên cắm sâu
vào trán của con cá đó, cô quay qua quay lại rồi nhìn, thấy đám trẻ có mấy
đứa băng bó tay chân, hình như là bị thương, cô cười khẩy cái rồi nhớ ra lời
quạ đen nói tối qua.

“Bà ấy biết cô có mắt âm dương, vốn dĩ rất có hại cho bà ấy nhân cơ hội
này sẽ trừ khử cô!”

“Cô mau quay lại nhà họ Hoàng đi! Ta đi có việc!”

Cô quay qua định hỏi phu nhân ấy thì bà tự chỉ tay vào con cá nói:

“Lão gia à! May sao có người đến kịp thời bắn tên vào nó, nó rất đáng sợ,
có cả tay chân, ôm một lúc mấy đứa trẻ, rồi chẳng ai dám xông vào vì sợ,
nó cứ hỏi Hoài Thục đâu rồi?”

“Phu nhân à…ai đã bắn tên cứu mọi người vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.