mau lên!”
иɦũ ɦσα chạy ra hốt hoảng thấy hai người ai cũng ướt mem, bà chạy theo
cậu bào phòng rồi nói
“Cậu thay quần áo đi, cảm lạnh bây giờ!”
Cậu nhìn vào gương mặt trắng bệch của cô lo lắng, đến иɦũ ɦσα bảo cậu ra
ngoài cho иɦũ ɦσα thay quần áo cho cô cậu mới đi ra, lát sau cậu đưa một
chén trà gừng cho иɦũ ɦσα rồi dặn dò
“Ta có việc lên quan sớm, chăm chị ấy cho chị tỉnh rồi theo tôi lên quan!”
“Lên quan, tại sao cậu lại phải lên quan?”
“Chuyện dài lắm, cho chị ấy uống chén trà này đã!”
Vừa nói xong tiếng gà đã bắt đầu gáy, иɦũ ɦσα cho cô uống xong thì cô đã
tỉnh lại, cô nhìn cậu ngồi ngay trước mắt mới ngồi dậy
“Chào cậu Cảnh Minh! “
“Chị ổn không? Thật sự tôi không muốn ép buộc chị đâu, nhưng mà chúng
ta phải lên quan sớm nay!”
“Lên quan”
Cô vừa nghe đã giật mình, chợt gật đầu rồi nói
“иɦũ ɦσα Nụ à, bà búi tóc cho cháu, cháu muốn theo cậu lên quan!”
Nói rồi cậu mỉm cười rồi bước ra khỏi phòng, иɦũ ɦσα ngồi đằng sau cầm