BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 703

“Thật là…cứ tưởng là mưa! Cô khóc à?”

Nó nói xong thì chợt thở dài, cô áp hai bàn tay vào người nó, nói:

“Ta sẽ giúp ngươi. Sau này ngươi sẽ không phải nói chuyện một mình nữa!
Nhất định sẽ có cách mà”

Nó im lặng một hồi, chợt gật nhẹ đầu.

“Được thôi!”

Cô mỉm cười cái rồi nói:

“Ngươi hãy tin ở ta, ta còn sống sẽ làm bạn với ngươi, ta có chết cũng làm
ma quay về làm bạn với ngươi”

“Ta không thèm, sau này ta trở lại làm người ta sẽ không quay lại tìm cô
đâu, ta sẽ đi tìm chân ái của mình. Cô phiền chết đi được”

“Ngươi…được thôi! Đi thì đi đi! Người con gái ngươi yêu năm xưa bây giờ
đã già rồi, ngươi không tìm được đâu!”

Nó bật cười cái rồi nói:

“Không phải đâu, cô ấy còn trẻ…nhưng mà cho dù cô ấy có già, ta vẫn sẽ
thích cô ấy!”

“Thích thôi sao? Nghe bảo thắm thiết như thế mà chỉ thích thôi à?”

“Đúng vậy, tình cảm từ một phía thì chỉ được gọi là thích thôi, cô ấy đâu có
yêu ta, cũng không hề biết ta yêu cô ấy, thế thì chỉ được gọi là thích mà
thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.