BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 702

“Đúng vậy!”

Cô gật đầu cái chắc chắn, nó ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:

“Một đêm bình thường như bao đêm, căn phòng của ta chợt bốc cháy, mọi
lối ra đều bị khóa chặt lại. Không ai cứu ta cả! Cũng không ai nghe thấy ta
kêu cả. Vì hôm ấy ta không thể mở mắt ra được, chỉ có thể nằm trêи giường
chờ đợi mà thôi!”

“Ngươi…”

“Sao giống như chuyện của tướng công ta thế?”

“Làm sao giống! Không giống! “

Nó cố lẩn tránh ánh mắt cô, chợt nó nói tiếp:

“Lúc ấy có một bà già…đã vào cứu ta, bà ấy nói nếu muốn bà ấy cứu thì
phải nghe lời bà ấy. Chờ đợi một người hữu duyên đến tìm ta. Lúc ấy thân
xác ta đã cháy hết một nửa, thành một khúc củi khô rồi. Bà ấy nói hãy đợi
một thời gian, sẽ trả xác về cho ta, nhưng mà phải xem bà ấy có còn sống
đến lúc đó không. Ta đã chờ trong cái hũ đó đúng 49 năm, không thấy ánh
sáng Mặt Trời, không nghe tiếng người, không được sưởi ấm. Lạnh lẽo cô
đơn, ta sợ sau này ta sẽ quên đi tiếng người, nên ngày nào cũng hát một bài,
hát đến hát lui, rồi tự nói chuyện một mình “

Nó nói xong thì chợt một giọt nước rơi xuống đầu nó, nó chợt nói:

“Mưa rồi, thôi không nói nữa, cô ngồi gần vào đi, kẻo ướt”

Nó ngẩn mặt lên, chợt thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.