BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 761

Cô liền gật đầu lia lịa, bà chợt mỉm cười cái rồi mừng rỡ, bà lau nước mắt
cho cô cái rồi nói:

“Sao cô lại bạo gan như thế? Cô có biết cô đã hôn mê bao lâu rồi không?”

“Là tôi có lỗi với họ! Tôi có lỗi với họ! Tôi không thể nào bỏ mặc họ lại
được!”

“Được được, bình tĩnh cái đã, bình tĩnh lại, chuyện thế nào cũng sẽ có cách
giải quyết thôi, quan trọng là cô phải mau chóng bình phục lại đã. Như vậy
chúng ta mới có thể giải quyết được! Cô có hiểu không? “

Cô nhẹ nhàng gật đầu, bà Hậu quay mặt ra cửa hô:

“Người đâu, mau lên, hầm canh bổ cho thiếu phu nhân đi!”

Lúc ấy cô thấy có hai ba người tông cửa đi vào, mặt mũi hốt hoảng nhìn.
Sau đó lúng túng chạy ra khỏi phòng, sau đó hô hào lên rất lớn:

“Thiếu phu nhân tỉnh lại rồi! Thiếu phu nhân tỉnh lại rồi!”

Cả nhà họ Hoàng nháo nhào hô lên, ai nấy cũng bất ngờ. Cứ ngỡ không lâu
sau thiếu phu nhân này sẽ phải đem đi chôn, ai ngờ một ngày đẹp trời lại
còn có thể mở mắt ra, họ bất ngờ lắm.

Tiếng hô của gia nô truyền từ người này qua người kia, tiểu thư Ánh
Dương đang ngồi nhìn gia nô dọn hành lí nghe mà giật mình. Mắt tiểu thư
ấy mở to ra, nhìn qua cửa rồi đứng bật dậy. Chân nhanh đi ra ngoài, vừa
đến cửa phòng Hoài Thục đã đá một cái mạnh vào. Cửa vừa bật tung ra tiểu
thư ấy đã kϊƈɦ động bước vào phòng, thấy Hoài Thục đang uống canh thì
hùng hổ bước lại. Tiểu thư ấy như quỷ sứ trấn áp lại gần cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.