BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 794

“Ăn đi, chẳng phải tôi không nhớ được gì thì liền không còn tình cảm đấy
chứ?”

“Không không! Chỉ là trước giờ tôi chưa từng ngồi cùng mâm với cậu!
Nên!”

“Cứ gọi là Cảnh Minh cũng được!”

Nói xong cậu liền quay mặt qua nhìn cô, chợt lấy đũa gõ vào chén cô cái
rồi nói:

“Ăn cơm đi!”

“À ừ,…”

Cô đưa chén lên, sau đó ăn cơm, cô vừa ăn vừa liếc qua cậu. Không hiểu
sao hôm nay lại có cảm giác rất lạ, cô len lén nhìn. Lát sau bị cậu bắt gặp
ánh mắt đó mấy lần nhưng cậu không nói gì. Lúc sau ăn xong cậu mới đi về
phòng, cô cảm giác đây không phải Cảnh Minh, cũng không phải Minh
Tuân, tính cách và cử chỉ rất lạ, trái ngược với sự nhẹ nhàng dịu dàng của
Cảnh Minh. Có phải mất trí nhớ rồi tính cách cũng dần thay đổi không?

Cô ngồi đần mặt ra đó, mắt nhìn xa xăm, sau đó trời đã tối, cô đứng dậy
phát rồi vươn vai nói với иɦũ ɦσα Nụ .

“Tôi cứ tưởng phải khó khăn lắm cậu mới hòa nhập lại với chúng ta, ai ngờ
lại dễ dàng như thế!”

иɦũ ɦσα Nụ vừa dọn chén nghe xong thì chợt dừng tay. Bà ấy nhìn lên cô
mà đôi mắt có phần khó hiểu, lúc nãy bà cứ nhìn cậu, rõ ràng đó là một con
người khác, rõ ràng đó hoàn toàn không phải Cảnh Minh. Nhưng theo lời
cô nói Cảnh Minh đã mất trí, vậy hà cớ sao bà lại cảm giác đó là một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.