BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 795

khác hoàn toàn không chỉ đơn giản là mất trí. Nhưng bà lại không tiện nói
ra, cả cách cầm đũa cách ăn cơm, thức ăn lựa ra cũng lạ. Bà ở cạnh Cảnh
Minh bao nhiêu năm nay rồi cậu có cử chỉ gì hay hành động gì bà đều biết
rất rõ.

“Thiếu phu nhân ngủ sớm đi, ngày mai vẫn ở đây hay về nhà?”

“Ta…tạm thời ở đây vài hôm đã, rồi ta sẽ thương lượng với Cảnh Minh,
hỏi cậu ấy có muốn về nhà không? “

“Cũng được, giờ nhà họ Hoàng rối rắm như vậy thiếu phu nhân lại đi thì
không hay lắm!”

Cô gật đầu cái rồi quay về phòng, vừa đi vừa nhìn ra ánh trăng ngoài kia.
Lát sau không biết đã đi đến phòng cậu từ lúc nào, sau đó chân cô dừng lại.

Ánh đèn từ trong phòng hắc ra. Cô dừng lại lặng lẽ nhìn vào cái bóng trong
phòng, chợt không hiểu sao lặng im đến thế. Không biết cậu ngồi đó làm
gì. Mới về đây không bỡ ngỡ sao, không có gì muốn hỏi cô sao, cậu ngồi
đó làm gì? Lần đầu tiên cô cảm thấy mình tò mò như thế, tay không muốn
gõ cửa, miệng cũng không muốn kêu.

Lát sau mỏi chân rồi cô mới thở dài bỏ đi, cô lướt nhẹ qua cánh cửa. Chợt
tiếng mở cửa vang lên, sau đó một cánh tay giơ ra nắm lấy tay cô. Giật
mình hét lên một tiếng, cậu lôi hẳn cô vào phòng, sau đó bụm miệng cô lại,
suỵt một cái nhỏ.

“Im lặng nào!”

Cô ngó ra ngoài, cánh cửa he hé ra, chợt thấy một đứa trẻ đi ngang, nó dụi
mắt rồi kêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.