BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 815

“Không có gì! Tôi chỉ kiểm tra xem cậu còn ở phòng không thôi! Không có
gì!”

Nói xong cô liền bước ra ngoài, đó là Cảnh Minh, không phải Gia Minh,
trời đã tối rồi mà…cô chép miệng cái rồi qua phòng иɦũ ɦσα Nụ. Bà ấy vẫn
còn ngồi may đồ, cô lại qua phòng lũ trẻ. Vừa kéo cửa ra đã thấy chúng nó
nằm ngủ gọn gàng, cô thở phào cái nhẹ nhõm rồi quay người ra. Đột nhiên
cô lại nhìn lên mặt trăng trêи trời, một đám mây màu hơi đỏ bám quanh
mặt trăng, khiến cho nó cũng có màu như đỏ đỏ. Cô quay người lại nhìn nó
càng rõ ràng hơn. Sau đó mắt cô đảo quanh nhà, cô cảm giác có cái gì đó
bất thường. Rồi từ xa một đám mây đen bay lại, nhưng nó càng bay lại gần
thì càng chằng chịt. Lút nhút như một đám bọ, cô thấy chúng nó kêu lên
vang trời.

“Dơi?”

“Không phải chứ?”

Cô thấy chúng nó càng lúc càng bay nhanh lại hướng cô, chính xác là bay
về đây rồi, chết thật tiểu thư ấy bị điên sao, lại còn kiếm đâu ra một đám
dơi này, muốn dọa cô hay muốn giết cô đây. Vừa nghĩ tới đó cô đã nhanh
chân chạy về phòng Cảnh Minh, cô vừa chạy vừa hét:

“иɦũ ɦσα Nụ, thắp hết đèn trong nhà lên, Cảnh Minh, mau thắp đèn lên đi!”

Vừa chạy được thêm mấy bước thì cánh cửa phòng cậu mở ra. Một mũi tên
được đốt lửa đang cháy phừng phừng được giơ ra, chỉ thẳng vào đám dơi
đó. Một ánh mắt sắc bén, một khí chất thoát ra, lẫn át cả sự sợ hãi của cô.

Rồi một cái vèo tên được bắn ra, vừa lao đến lũ dơi thì đã nổ lên lách tách,
tiếng nổ to vang lên cả một vùng. Chúng nổ như pháo hoa, rồi cậu hạ cung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.