BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 906

“Cậu về đi. Tôi không muốn mọi người hiểu lầm”

“Còn chị?”

“Tôi? Tôi sẽ ở lại với họ. Tôi muốn hỏi họ xem ai đã làm họ chết? Cậu biết
tôi có khả năng đó mà phải không? Tôi hi vọng không phải là bà Hạnh, mẹ
của cậu. Nếu không…!

Cậu nhìn vào mắt cô, lát sau cả hai cùng im lặng, cậu hỏi:

“Nếu không thì sao?”

Cô không trả lời, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười lạnh nhạt. Cậu nhìn thấy được sự
cô đơn trong đôi mắt ấy, nó cô đơn đến nỗi cậu không nhìn thấy gì, cậu nói:

“Nếu không chị giết tôi đi. Tôi sẽ làm tất cả nếu chị cảm thấy thoải mái”

“Điều đó có cần thiết nữa không?”

Cô vừa nói xong bên ngoài đã vang lên tiếng động lớn. Nghe qua thì đã
nhận ra đó là tiếng chân ngựa, cô quay ra nhìn cái rồi quay lại, gương mặt
bần thần nhìn cậu rồi nói:

“Cậu về đi. Bây giờ tôi không muốn gặp ai cả”

Nói xong cậu đã đứng dậy, cậu đi thẳng ra ngoài, trước khi Ánh Dương vào
đến đây. Cậu đi ra xe ngựa rồi thì cô ấy cũng không có lí do gì để ở lại hay
tiến vào, thế là cô ấy cũng quay ra, cùng cậu quay về.

Tối đó cậu và Ánh Dương về đến nhà, hai người họ chẳng nói với nhau câu
nào. Cô ấy không hỏi vì bản thân đã biết trước câu trả lời, còn cậu như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.