BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 962

Bà giơ tay lên sờ vào gương mặt của cô sau đó nói:

“Mà công nhận cô giống với thiếu phu nhân Hoài Thục nhà đó thật”

Mấy năm trước lúc nhà họ Hoàng rước dâu thiếu phu nhân có rãi tiền
quanh thôn, bà cũng có nhặt tiền và vô tình có nhìn lên. Thoáng qua nhìn
thấy gương mặt của người, mấy năm sau chỉ nhớ mang máng, sau đó mỉm
cười nói:

“Gương mặt cô xinh đẹp thế này ta nghĩ cậu Cảnh Minh sẽ để ý, nếu cô mà
gả được cho cậu không những chứng bệnh không cần phải lo mà cuộc sống
sau này cũng không cần phải lo nữa, cô sẽ sống sung sướиɠ”

“Mà bà cụ à, sao bà lại đặt tên tôi là Hoài Hoài vậy?”

“Tại ta thấy cô giống thiếu phu nhân Hoài Thục, ta gọi cô là Hoài Hoài”

Cô mỉm cười cái rồi gật đầu, sau đó lại lấy tấm khăn che mặt lại, bà ấy nhìn
mà thở dài. Từ khi mang cô từ cái khe suối ấy về, lúc nào cô cũng sợ hãi rồi
giật mình nửa đêm, đã mấy năm trời rồi mà vẫn chưa dám ra ngoài, có ra
ngoài cũng lấy khăn che mặt lại, bây giờ vẫn không khá lên mấy. Rõ ràng
gương mặt xinh đẹp thế kia nhưng lúc nào cũng muốn che lại.

Cô vừa đi vừa nhìn xung quanh, sau đó bà mới hỏi:

“Dạo này cô có cảm giác giật mình nữa không? “

Cô lắc đầu cái rồi mỉm cười, bà liền nói:

“Đấy! Tôi nói tay nghề cậu Cảnh Minh rất là tốt, tôi bảo tôi mất ngủ để xin
thuốc cho cô, ấy vậy mà có công hiệu thật. Ngày mai tôi lại mang cô đến
tìm cậu nhé! Cô nhìn cậu rồi sẽ cảm thấy thích cậu ngay thôi”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.