BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 979

cầm một cây bút rồi cậu múa may nó trêи giấy. Lát sau cậu đặt bút xuống
rồi nhìn bức tranh in trêи giấy, là hình của một cô nương, miệng cười xinh
như hoa, hai mắt tít lại, cậu mỉm cười cái rồi nói:

“Rốt cuộc bây giờ chị đang ở đâu vậy?”

Cậu nhìn bức tranh ấy rất lâu rất lâu, sau đó cậu cũng cuộn nó lại rồi cất đi.
Cậu ngồi như vậy lặng lẽ suốt đêm dài.

Sáng hôm sau khi mọi người còn chưa dậy thì cậu đã chuẩn bị mấy túi vải
rời khỏi nhà, cậu tự mình đánh xe ngựa đi mà không cần ai. Cậu có viết lại
một lá thư báo cho mọi người biết để mọi người yên tâm, bảo rằng cậu có
việc gấp phải đi, sáng tinh mơ cậu đã đi.

Đến gần trưa thì cậu lại đến được ngôi làng ấy, cậu hít một hơi sâu sau đó
mới gượng lên cười một cái, cậu leo đồi hết một buổi, sau đó cậu lại kêu
đám trẻ trong làng ra và cho chúng nó đồ ăn. Khác với lần trước chúng nó
lại lấy mà không còn sợ hãi nữa, chúng nó đã mạnh dạn hơn, sau đó không
lâu đã bốc hơi hết toàn bộ đồ ăn. Cậu mỉm cười cái rồi đứng dậy, cậu vẫy
tay chào chúng nó cái rồi rời đi.

Mấy người lớn trong làng cũng ngó ra ngó vào mấy cái, xong cũng thôi
không nói gì, chỉ là trước giờ chẳng ai đến làng lại mang nhiều thức ăn đến
cho họ như vậy, họ thầm cảm kϊƈɦ và thấy vui trong lòng.

Lát sau cậu lại ghé lại chùa, cậu giơ tay đẩy cửa thì nhìn vào thì đã có mấy
làn khói lướt qua mặt, sau đó là vang lên bên tai tiếng lách tách của củi
cháy. Khung cảnh trước mắt cậu hiện lên trước hết là có hai người quay lại
nhìn cậu, sau lưng họ là một đám củi cháy lớn, nhìn sơ qua đã biết đó là gì,
chính là hỏa thiêu người chết. Cậu đứng lặng người đi im lặng không nói
một lời nào. Nhìn vào đám lửa đang cháy kia đột nhiên cậu quỳ xuống rồi
im lặng, bao nhiêu cơn gió lạnh thổi ù qua, sau đó chính là tiếng gõ mỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.