BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 986

ích gì?”

Nói vừa xong cậu đã cúi đầu xuống rồi thở dài, cười nhẹ.

“Cũng rất muốn. Nhưng tìm ở đâu bây giờ? Đã lâu như vậy rồi…đã lạc
nhau lâu như vậy rồi”

Nói xong tay cậu cũng đã bắt đầu run lên, cô ấy kéo tay cậu cái rồi nói:

“Thôi, cậu vào ăn cơm đi kẻo lại ngất đi bây giờ, cả ngày hôm nay cậu chỉ
toàn chuẩn bệnh phát thuốc chứ chưa thấy cậu ăn gì, cậu mà đổ bệnh ra thì
ai mà cứu dân đây hả cậu?”

Cậu nghe cô nói mà chợt bật cười:

“Sao đây, mới về một ngày đã trở nên khó tính mất rồi, nếu còn ở lâu hơn
thì ra làm sao đây hả?”

Nói xong cả hai đều bật cười, sau đó cô nói:

“Thì cũng là mọi người bảo tôi nhắc cậu, mọi người nói bảo cậu bao nhiêu
lần cũng như không nên…”

Cậu nhìn lên trời một lần nữa rồi thở dài, sau đó uống hết tách trà thì cậu đi
vào. Lát sau gia nô ra chuẩn bị đóng cửa, sau khi đã đóng cửa xong thì xa
xa có bóng dáng một ai đó chạy lại, giọng điệu vừa hối hả vừa mệt nhọc:

“Hoài Hoài à mau lên, chúng ta sắp đến nơi rồi!”

“Cụ ơi, chúng ta đừng làm như vậy. Chúng ta đâu có thân thích gì với nhà
người ta, đâu thể nào mở miệng ra nhờ vả được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.