BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 985

thẳng, nhưng lát sau ai cũng nở nụ cười. Lúc ấy cậu cũng cảm thấy nhẹ
nhõm, sau đó mới đi ra ngoài phòng khách, chuẩn bị thăm khám cho mọi
người.

Cả ngày hôm ấy mọi người đến rất đông, nhưng cậu ngó ra ngó vào lại
chẳng nhìn thấy bóng dáng bà cụ hay đến xin thuốc. Từ sáng đến trời bắt
đầu chuẩn bị tối mịt, đợi đến lúc chẳng còn một ai nữa cũng chẳng thấy
đâu. Cậu sắp xếp hết tất cả mọi thứ rồi mới bắt đầu bước chân đi ra ngoài,
cậu bước từ trong ra đến cổng, nhìn về phía con đường trước mặt, chỗ mà
ngày hôm ấy cậu có chạm mặt với bà lão và cô gái đi cùng. Cậu cứ nhìn xa
xăm một lát rồi phía sau có tiếng người nói chuyện:

“Cậu ơi!”

Cậu giật mình quay mặt lại thì thấy Ánh Ánh nhìn, tay còn cầm một tách
trà, cô ấy giơ ra rồi nói:

“Uống trà!”

Cậu đưa tay ra lấy, lát sau cô ấy mới nhìn theo hướng mà cậu nhìn, rồi trầm
ngâm hỏi:

“Cậu chờ ai sao?”

Nghe cô hỏi trái tim cậu lại đập lên hơi mạnh, sau đó cậu mím môi, một vị
ngọt và chát của trà còn đọng lại trêи miệng, cậu chợt nhẹ nhàng gật đầu.

“Cậu đợi ai vậy?”

“Một người. Một người quan trọng”

“Quan trọng? Vậy sao cậu không đi tìm người ấy, đứng đây cũng không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.