BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 123


Zofia không trả lời. Lucas nuốt ngụm cuối cùng của tách cà phê hắn đang
uống dở để che giấu thái độ của mình rồi lại gọi thêm một tách nữa. Hắn sẽ
uống cà phê mãi, cho dù nó có trở nên nguội ngắt, hay màu trời xám xịt có
thể tối sầm lại cũng được. Hắn ước sao buổi gặp này sẽ không kết thúc,
không phải ngay bây giờ, không phải lúc này. Hắn đề nghị Zofia đi dạo trên
bờ biển. Cô khép cổ áo cho kín rồi đứng lên. Cô cảm ơn hắn vì món tráng
miệng, đây là lần đầu tiên cô nếm thử sô-cô-la và cô phát hiện ra mùi vị thật
tuyệt vời. Lucas nói với cô rằng hắn tin chắc cô đang chế nhạo hắn, nhưng
nhìn vẻ mặt vui sướng của cô gái khi nói với hắn điều đó, hắn biết cô đã
không nói dối. Còn một điều nữa khiến hắn càng thêm hoang mang: chính
vào cái thời khắc đó, Lucas đọc được một điều khó tả từ đáy mắt của Zofia
- cô không bao giờ nói dối! Lần đầu tiên hắn biết đến sự hoài nghi và hắn
đứng đó, miệng há hốc.

- Lucas, tôi không biết tôi đã nói gì, nhưng nếu không có nhện thì có lẽ anh
đang mạo hiểm ghê gớm đấy!

- Cô nói gì cơ?

- Nếu anh cứ há miệng mãi như thế thì thể nào anh cũng hớp phải một chú
ruồi!

- Cô không lạnh hả? - Lucas vừa nói vừa vươn mình đứng thẳng như một
cây gậy.

- Không, tôi không sao, nhưng nếu chúng ta đi vài bước thì sẽ tốt hơn.

Bãi biển gần như vắng tanh. Một con mòng biển rất to dường như đang
chạy trên mặt nước để lấy đà bay lên. Đôi chân của nó xé ngang làn nước,
làm bắn tung bọt nước trên đầu ngọn sóng. Cuối cùng chú chim cũng cất
cánh lên, lượn chầm chậm rồi uể oải bay xa dần trong luồn ánh sáng xuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.