BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 125


- Tôi chẳng biết phải nói gì những lúc như thế này, - hắn nói như một đứa
trẻ.

- Vậy thì đừng nói gì cả.

Gió thổi tung những sợi tóc lòa xòa phía trước mặt Zofia, cô liền gạt chúng
ra phía sau. Một sợi tóc mảnh vướng vào giữa những sợi mi thật dài của cô.

- Cô cho phép chứ? - Hắn vừa hỏi vừa đưa bàn tay ra.

- Lạ thật, tự nhiên anh có vẻ rất nhút nhát.

- Tôi không hề nhận thấy điều đó.

- Nếu vậy thì anh đừng có làm khác đi... điều đó rất hợp với anh.

Lucas tiến đến gần Zofia và nét mặt họ biến đổi. Cô cảm thấy sâu thẳm
trong trái tim có một cái gì đó mà cô chưa từng biết đến: một tiếng đập khe
khẽ dồn nhịp lên tận hai thái dương. Những ngón tay của Lucas rung nhè
nhẹ, cố kiềm chế một cử chỉ ve vuốt mà hắn muốn đặt lên má Zofia.

- Được rồi, - hắn vừa nói vừa quay mắt đi.

Một ánh chớp lóe lên phá tan bầu trời tối sẫm, tiếng sấm rền vang và cơn
mưa nặng hạt bắt đầu táp xuống người họ.

- Tôi muốn gặp lại cô, - Lucas nói.

- Tôi cũng vậy, có lẽ ở chổ nào khô ráo hơn, nhưng tôi cũng vậy, - Zofia
đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.