BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 124

qua những tầng mây. Những tiếng vỗ cánh tan trong tiếng sóng dồn. Zofia
khom người, cố chống chọi lại những đợt gió cuộn tung cát. Một cảm giác
ớn lạnh chạy dọc người cô. Lucas cởi áo vét ra và khoác lên vai cô. Làn
không khí trĩu nặng hơi sương thổi tới quất thẳng vào má cô. Khuôn mặt cô
ngời lên một nụ cười rạng rỡ, giống như có một niềm vui đang xâm chiếm
người cô, một niềm vui chẳng có nguyên do, chẳng cần căn cớ cụ thể.

- Tại sao cô lại cười? - Lucas hỏi, vẻ ngạc nhiên.

- Tôi hoàn toàn không biết.

- Nếu vậy thì tốt nhất là cô đừng dừng lại, vẻ mặt đó thật sự rấ hợp với cô.

- Nó hợp với tất cả mọi người.

Một làn mưa nhè nhẹ bắt đầu rơi, làm thành hàng ngàn vết thủng lỗ chỗ trên
bãi biển.

- Nhìn kìa, - cô nói, - cứ như là ở trên Mặt Trăng ấy nhỉ, anh có thấy thế
không?

- Có, hơi hơi!

- Sao bỗng nhiên trông anh buồn thế?

- Tôi mong sao thời gian ngừng lại.

Zofia cụp mắt xuống và bước về phía trước.

Lucas quay người lại để có thể đi đối diện với cô. Hắn cứ tiếp tục đi ngược
như vậy, trước Zofia vài bước, cô bắt đầu thích thú giẫm vào những vết
chân mà hắn để lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.