BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 126

Hắn choàng tay ôm vai Zofia và dìu cô chạy về phía nhà hàng. Khoảng sân
lát gỗ trắng giờ đã trống trơn. Họ đứng nép vào mái hiên ghép bằng những
phiến đá bảng màu đen và cùng nhìn những dòng nước từ trên máng chảy
xuống. Trên lan can, một chú mòng biển háu ăn bất chấp mưa giông đứng
nhìn họ chăm chăm. Zofia cúi xuống nhặt một mẩu bánh mì đẫm nước. Cô
vắt kiệt nước rồi ném nó ra xa. Con chim bay vút theo, miệng ngậm chặt
miếng mồi.

- Làm sao để tôi được gặp lại cô? - Lucas hỏi.

- Anh từ phương trời nào đến thế?

Hắn ngập ngừng .

- Một nơi giống như kiểu địa ngục.

Đến lượt Zofia ngập ngừng, cô chăm chú nhìn hắn rồi mỉm cười.

- Đó là điều mà đa số những người đã từng sống ở Manhattan thường nói
khi họ chuyển đến đây.

Trời bắt đầu đổ bão, giờ họ phải hét thật to mới có thể nghe được tiếng
nhau. Zofia cầm lấy tay Lucas và nói bằng giọng nhẹ như bông.

- Trước tiên anh sẽ gọi lại cho tôi. Anh sẽ hỏi thăm tình hình của tôi, rồi
trong lúc trò chuyện anh sẽ đưa ra một cái hẹn. Khi đó tôi sẽ trả lời anh rằng
tôi có việc, rằng tôi rất bận; thế rồi anh đề nghị một ngày khác và tôi sẽ nói
với anh rằng ngày đó hoàn toàn có thể được, vì rất may, tôi vừa mới hủy
một cuộc hẹn khác.

Một tia chớp nữa lại lóe lên trên bầu trời giờ đã đen kịt. Trên bãi biển lúc
này, gió thổi như những trận cuồng phong. Thời tiết trông giống hệt như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.