BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 150

chuyển sang màu xanh. Cô bật đài lên và dò sóng tìm kênh nhạc rock. Các
ngón tay cô gõ lên vô-lăng theo nhịp, mỗi lúc một dồn dập và mạnh mẽ,
cho tới khi cảm giác đau lan dần lên các đốt. Cô rẽ ngang lên Pacific
Heights và đậu bừa xe ngay trước căn nhà nhỏ.

Các của sổ tầng trệt đều đã tắt đèn. Zofia leo lên tầng trên. Khi côđặt chân
lên bậc thang thứ ba thì cánh cửa phòng bà Sherian hé mở. Zofia nhìn theo
ánh đèn quét dọc trong bóng tối vào tận bên trong căn hộ của bà Reine.

- Bác đã cảnh cáo cháu từ trước rồi mà!

- Chào bà Reine.

- Hãy lại ngồi gần bác đây, tốt nhất là khi nào đi ra cháu hẵng chào bác. Có
điều cứ xem vẻ mặt cháu thì có lẽ đến lúc đó bác cháu mình sẽ phải chào
buổi sáng mất thôi.

Zofia bước lại gần chiếc ghế bành. Cô ngồi xuống thảm và tựa đầu vào
thành ghế. Bà Reine nhẹ nhàng vuốt tóc cô trước khi cất lời:

- Bác hy vọng cháu có một câu hỏi chứ, phải không? Bởi vì bác đang có
một câu trả lời đây!

- Quả thật cháu không biết nói thế nào với bác về cảm giác của cháu lúc
này.

Zofia đứng lên, tiến về phía của sổ và vén rèm lên. Chiếc Ford dường như
đang ngủ trên phố. Bà Reine nói tiếp:

Bác không hề có ý tò mò đâu. Mà suy cho cùng, nếu không thể, có muốn
cũng chẳng được! Ở tuổi của bác, tương lai chẳng dài hơn một tầm mắt, mà
nhất là đối với người bị lão thị như bác thì lại càng đáng lo ngại hơn. Mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.