BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 152

ảnh đều đã khuất bóng từ lâu rồi, thế nhưng những tấm ảnh đó lại rất quan
trọng đối với bác. Cháu có biết vì sao không? ... Bởi vì bác là người đã
chụp những tấm ảnh đó! Giá cháu có thể hình dung được bác mong ước đến
chừng nào nếu đôi chân có thể một lần nữa dưa bác tới những nơi đó! Hãy
tận dụng, Zofia! Hãy chạy ngay đi, đừng để mất thời gian nữa! Những ngày
thứ Hai có đôi khi làm ta mệt mỏi, những ngày Chủ nhật thật buồn bã, song
ơn Chúa, sự khởi đầu của mỗi tuần lễ mới dịu dàng êm ái làm sao!

Bà Reine xòe bàn tay ra, nắm lấy ngón trỏ của Zofia và miết nó dọc theo
đường chỉ tay tượng trưng cho sự sống của bà.

- Cháu có biết Bachert là ai không, Zofia?

Zofia không trả lời, giọng bà Reine càng trở nên mềm mại hơn:

- Cháu nghe này, đây là câu chuyện đẹp nhất trên đời: Bachert chính là
người mà Chúa đã chọn cho cháu, là một nửa còn lại của cháu, là tình yêu
đích thực. Như vậy, cả đời cháu sẽ phải vận dụng toàn bộ trí thông minh chỉ
để đi tìm anh ta... và nhất là để nhận ra anh ta.

Zofia nhìn bà Reine trong im lặng. Cô đứng lên, đặt một chiếc hôn âu yếm
lên trán bà và chúc bà ngủ ngon. Trước khi đi ra, cô quay người lại để hỏi
bà thêm một điều cuối cùng:

- Cháu rất muốn xem một trong số những cuốn album của bác, bác Reine ạ.

- Cuốn nào cơ? Cuốn nào mà cháu chẳng xem đi xem lại đến cả chục lần
rồi!

- Cuốn kể về cuộc đời của bác, bác Reine ạ.

Rồi cánh cửa nhẹ nhàng khép lại sau lưng cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.