BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 153


Zofia leo lên các bậc thang. Khi lên đến hành lang, cô chợt đổi ý, lại đi
xuống gác mà không gây tiếng động nào và đánh thức chiếc Ford già cỗi
dậy. Thành phố gần như vắng tanh. Cô lái xe xuống đường California. Đèn
đỏ buộc cô dừng lại trước lối vào tòa nhà nơi cô đã ăn bữa tối. Người trông
xe giơ tay vẫy cô thân thiện, cô quay đầu đi và nhìn khu Chinatown đang
mờ dần ra phía bên trái cô. Qua khỏi đó vài tòa nhà, cô đậu xe dọc vỉa hè, đi
bộ băng qua khoảng sân, đặt tay lên mảnh tường phía Đông của ngọn Kim
tự tháp rồi bước vào trong sảnh.

Cô chào Pierre rồi đi về phía chiếc thang máy đưa cô lên tận tầng cao nhất.
Khi cửa thang máy mở ra, cô đề nghị cho gặp Micheal. Cô tiếp tân xin lỗi,
ngày mới đã bắt đầu ở phương đông và cha đỡ đầu của cô đang bận việc ở
tận đầu kia trái đất.

Cô ngần ngừ, rồi thử hỏi xem cô có thể xin gặp Đức ông được không.

- Về nguyên tắc là được, nhưng lúc này thì có thể hơi khó một chút.

Cô tiếp tân không thể kìm lời trước vẻ mặt băn khoăn của Zofia.

- Với cô thì tôi hoàn toàn có thể nói được! Đức ông có một thói quen, có thể
gọi là một thú tiêu khiển cũng được: tên lửa! Người vô cùng say mê cái trò
đó! Việc con người phóng hàng loạt tên lửa lên bầu trời khiến ngài rất thích
thú. Chẳng bao giờ Người bỏ lỡ một cuộc phóng tên lửa nào, Người nhốt
mình trong phòng làm việc, bật tất cả các màn hình lên và không một ai có
thể nói chuyện với Người được nữa. Chẳng giấu gì cô, vấn đề dần trở nên
phức tạp kể từ khi người Trung Quốc cũng bắt đầu tham gia vào cái trò này!

- Thế hiện giờ đang có một đợt tên lửa chuẩn bị phóng lên hay sao? - Zofia
hỏi, vẻ thản nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.