BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 192


Zofia nhìn hắn không nói gì, hắn tiến về phía cô.

_ Tôi xin cô ít nhất cũng để cho tôi có cơ hội để giải thích.

_ Giải thích việc gì? Cô nói_ Chẳng còn gì để giải thích nữa cả.

Cô quay lưng đi vào nhà, dừng lại ở chính giữa sảnh rồi quay người, đi ra
bước tời gần hắn không nói một lời, giật lấy bông hoa súng rồi lại đi vào
nhà. Cánh cửa đóng sập lại sau lưng cô. Bà Reine chặn đường cô ở chân
cầu thang và thu mất bông hoa.

_ Để nó cho bác. Cháu có 3 phút để lên chuẩn bị. Cứ đỏng đảnh và làm cao
như thế rất nữ tính, nhưng cháu cũng đừng quên rằng đối lập với tất cả là
chẳng có gì! Mà chẳng có gì thì chẳng phải là cái gì to tát....... thôi nào, đi
đi!

Zofia định giải thích nhưng bà Reine đã chống hai tay lên nạnh và nói bằng
giọng ra lệnh:

_ Không "nhưng" gì cả!

Vừa bước vào căn hộ, Zofia đi ngay về phía tủ quần áo.

_ Em chẳng hiểu vì sao nhưng vừa nhìn thấy anh ta, em đã cảm thấy mình
sẽ được một bữa dăm bông nghiền với bác Reine tối nay_ Marhilde vừa nói
vừa chiêm ngưỡng Lucas qua cửa sổ.

_ Thôi được rồi! Zofia vặc lại vẻ bực bội.

_ Được lắm! Còn chị thì thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.