BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 195


Mathilde buông vạt rèm để nó từ từ trượt xuống khung cửa. Cùng lúc đó,
một tấm rèm cũng rơi xuống che cửa sổ tầng trệt.

Chiếc xe biến mất cuối con đường vắng vẻ. Dưới làn mưa thu nhè nhẹ, xe
cứ chạy mà cả hai không nói với nhau lời nào, Lucas lái xe rất chậm, Zofia
nhìn ra bên ngoài, tìm kiếm trên bầu trời câu trả lời cho những câu hỏi mà
cô đang tự đặt ra cho mình.

- Anh biết từ khi nào ? – Cô hỏi.

- Vài ngày rồi - Lucas trả lời vẻ lúng túng và xoa cằm.

- Càng lúc càng khá hơn rồi đấy ! Vậy mà suốt thời gian đó anh chẳng nói
năng gì !

- Cô cũng vậy, cô có nói gì đâu.

- Tôi không biết nói dối !

- Còn tôi, tôi chẳng được lập trình để nói ra sự thật !

- Vậy thì làm thế nào để khỏi nghĩ rằng anh đã dàn xếp , rằng anh đã điều
khiển tôi ngay từ đầu ?

- Nếu thế thì cô tự đánh giá thấp mình rồi. Và rồi điều ngược lại cũng có thể
lắm chứ, tất cả mọi cái đều trái ngược nhau đều có thể tồn tại được ! Tình
cảnh hiện nay dường như chứng tỏ là tôi đúng.

- Tình cảnh gì ?

- Tất cả sự êm dịu bao trùm và lạ lẫm này. Cô, tôi trong chiếc xe này không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.