BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 208

giờ còn phải xem xét lại

Zofia nhìn vào sâu thẳm trong mắt Lucas.

- Đó không phải là điều em đang muốn hỏi, chúng ta sẽ làm gì trong hai
ngày tới ?

Hắn dùng đầu ngón tay lướt nhẹ trên môi cô, cô để yên.

- Anh đang nghĩ gì vậy ? – Cô hỏi, hơi luống cuống khi tiếp tục mũi khâu.

- Ngày bức tường Berlin sụp đổ, những người đàn ông và đàn bà đã phát
hiện ra các đường phố của họ đều giống nhau. Mỗi bên đường đều có
những ngôi nhà chọc lên, có xe ô tô chạy, có những cột điện chiếu sáng ban
đêm. Hạnh phúc và đau khổ không thể ở cạnh nhau, song những đứa trẻ ở
cả bên Tây và bên Đông đều nhận ra rằng phía bên kia chẳng có gì giống
với những điều người ta vẫn thường kể chúng nghe.

- Sao anh lại nhắc lại chuyện đó ?

- Vì anh đang nghe tiếng đàn Violon-xen của Rostropovitch !

- Bản nhạc nào ? –Cô vừa hỏi vừa hoàn thành mũi khâu thứ ba.

- Đây là lần đầu tiên anh nghe bản nhạc này ! Ái, em làm đau anh đấy.

Zofia ghé sát người Lucas để dùng răng cắn đứt sợi chỉ. Cô tựa đầu mình
vào ngực hắn và lần này cứ để mặc mình nằm yên như vậy. Sự yên lặng như
gắn họ lại với nhau. Lucas luồn những ngón tay gân guốc của mình vào mái
tóc của Zofia , nhẹ nhàng vỗ về mái đầu cô bằng sự vuốt ve. Cô rùng mình

- Hai ngày thật ngắn quá !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.