BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 67

Zofia cúi đầu và nhìn Lucas đăm đăm.

- Thôi được, tôi nói lại từ đầu vậy. Cô hãy quên New York, nỗi cô đơn của
tôi cũng như tất cả những điều khác đi. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại
muốn uống nước với cô như vậy. Thật ra tôi chẳng quan tâm gì tới uống
nước cả, tôi chỉ muốn làm quen với cô. Đấy , như vậy là tôi đã nói cho cô
nghe sự thật. Về phần cô cũng nên có một hành động đẹp bằng cách đồng ý.

Zofia nhìn đồng hồ và ngần ngừ vài giây. Cô mỉm cười và chấp nhận. Họ
sang đường và bước vào quán Krispy Kreme. Cái quán nhỏ thơm lừng mùi
bánh ngọt nóng hồi, một khay bánh nướng vừa mới ra khòi lò. Họ chọn một
bàn ngồi bên cửa sổ. Zofia không ăn mà ngồi Lucas với vẻ ngạc nhiên. Hắn
nuốt gọn bảy cái bánh nướng bọc đường chỉ trong vòng chưa tới mười phút.

- Trong danh sách bảy tội lớn nhất, tham ăn không phải là tội khiến cho anh
sợ hãi phải không? – Cô nháy mắt tinh nghịch.

- Mấy cái chuyện tội lỗi đó đúng là vớ vẩn…, - hắn vừa trả lời vừa mút
ngón tay, - toàn thứ dành cho người tu hành. Một ngày không bánh nướng
còn tệ hơn cả một ngày đẹp trời!

- Anh không thích mặt trời sao? – Cô ngạc nhiên hỏi hắn.

- Ồ không, tôi thích mê đi ấy chứ! Có đầy người bị phỏng rộp hoặc bị ung
thư da; đàn ông mệt lử vì nóng, tắt thở vì bị cà-vạt thít cổ; đàn bà sợ chết
khiếp khi nghĩ tới việc phấn trang điểm trên mặt sẽ chảy ra, tất cả mọi
người cuối cùng rồi cũng chết toi bởi máy điều hòa nhiệt độ làm thủng tầng
ô-zôn; ô nhiễm tăng cao và súc vật chết vì khát, chưa kể tới các cụ già
không hít thở nổi vì nóng. Ồ không, cho tôi xin! Mặt trời không hoàn toàn
đáng yêu như người ta vẫn tưởng đâu.

- Anh có một cách quan niệm sự việc thật lạ lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.