BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 28

thiêu hết cả rồi.
Tôi gật gật đầu, không nói gì thêm, nhưng xương sống cứ thấy lạnh dần.
Cô gái ghì chặt lấy tôi thỏ thẻ nói: “Em phận gái một mình ở đây lúc nào
cũng lo sợ, anh sẽ ở lại đây bảo vệ em nhé, được không anh?”.
Tôi gượng gật đầu.

* * *

Buổi sáng thức dậy thì đã tám giờ hơn, chúng tôi tỉnh giấc vì tiếng ồn ào
vọng lại từ cửa sổ. Tôi thò đầu ra ngoài cửa nghe ngóng, dưới lầu có rất
nhiều người đi đi lại lại, nhưng trông mặt ai cũng tiều tuỵ khó nhìn, khó
ngửi như cơm thiu.

Tôi cùng cô gái xuống lầu, dưới lầu có nhiều người vây quanh, ai cũng tỏ
ra lo sợ như đại nạn sắp giáng xuống đầu. Cô gái hỏi một ông lão trong
nhóm đó: “Bác Lưu, có chuyện gì vậy, tại sao vừa mới sáng sớm đã ồn ào
thế?”
- Cô còn chưa biết à, lại có người chết, lại có thêm người nữa chết rồi,
người này cũng chết giống như cái chết của chồng cô tuần trước.
Cô chủ quán kinh ngạc hỏi: “Có người chết à? Là ai vậy?”
Bác Lưu than thở rồi nói: “Hoàng Lam đã chết, chúng tôi đã khuyên cô ta
mấy lần, nhà đó không thể ở được, nhưng cô ta không chịu nghe, cô xem
đi, ngay cô ta cũng chết”
- Hoàng Lam? Cô Lam cũng chết rồi à? - Tôi kinh ngạc hỏi.
Chẳng lẽ chết liền ngay sau khi tôi đi, vậy chẳng lẽ người gõ cửa lúc đó
chính là… ma hời?
Bất giác tôi không lạnh mà run, toàn thân như rơi xuống làn nước băng
lạnh.

Bác Lưu nói tiếp: “Kể từ tối hôm trước, mọi người trong làng đã không ai
nhìn thấy cô ta nữa. Sáng nay, cạnh vách tường nhà cô Vương Thẩm có cái
gì là lạ, mọi người đến xem mới phát hiện Hoàng Lam đã chết cứng trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.