BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 36

Cô chủ nhà trọ ôm tôi từ phía sau, dường như có điều gì đó lo âu, cô ta nói
khẽ: “Em thấy quá muộn rồi, không nên đi nữa, hơn nữa em rất sợ”.
Nhưng lúc đó tôi đã mặc áo quần xong và đã quyết định phải đi, tôi an ủi cô
ta: “Đừng sợ, cơ bản là không bao giờ có chuyện ma hời gì cả, tất cả đều do
cái tay Trần Lập tác oai tác quái. Giờ nó đã chết rồi, sẽ không còn nguy
hiểm gì nữa đâu. Em cứ ở đây đợi anh, anh chỉ đi một lát rồi anh về thôi
mà”.

Cô chủ phòng gật đầu đồng ý, nhưng hai tay vẫn giữ chặt lấy tôi không
chịu buông ra. Tôi hôn nhẹ lên trán cô ta rồi nói: “Ngoan nào, anh chỉ đi
một lát rồi anh về thôi mà. Anh cảm thấy chuyện này không đơn giản như
thế, Trần Lập liều mạng giết người nhiều như thế rốt cục là vì cái gì? Nhất
định là có nguyên nhân của nó. Anh cảm thấy chuyện này có liên quan đến
cái chết của ông lão năm năm trước, anh nhất định phải đi một chuyến xem
sao”.

Lúc đó, cô chủ phòng mới từ từ buông ra, run run nói: “Suốt mấy hôm này,
cơ quan điều tra đã xem kỹ hiện trường rồi, không phát hiện thêm điều gì,
rốt cục anh muốn xem cái gì đây?”.
Tôi nghĩ đi nghĩ lại hồi lâu rồi mới nói chậm rãi từng chữ: “Anh muốn đi
xem chiếc quan tài bằng sắt đó bây giờ còn có thi thể trong đấy không”.

* * *

Đêm tối như mực, giờ đã hơn mười hai giờ khuya, chính là thời điểm tối
nhất của đêm.
Tôi nhanh chóng đến ngôi nhà số mười bảy rưỡi, cổng vẫn đóng khoá thin
thít. Nhưng khoá như thế không thể ngăn tôi được. Chưa đầy nửa phút, tôi
đã phá được khóa, đi vào nhà. Chiếc quan tài bằng sắt năm xưa chôn ngay
trong ngôi nhà này. Trước khi đến, tôi đã hỏi cô chủ nhà trọ thì được biết,
dưới nhà này còn có một cái lò đất. Xem ra, người hôm đó đã trốn trong cái
lò đất này, người mang xác cô Lam đã giấu thi thể cô trong cái lò đó. Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.