BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 47

đồng hồ, đã hai giờ rưỡi đêm, ông Tân ngâm mình trong trò chơi “Bảy ngôi
làng ma” đã được năm giờ đồng hồ.
May quá! May quá! Cuối cùng mình cũng đã thoát ra khỏi cuộc chơi!
Cuối cùng ông Tân cũng đã thoát khỏi cái trò chơi ú tim của “Sơn thôn thất
lý”, quả thực nó giống như một cơn ác mộng. Trò chơi ông ấy lập trình quả
thực quá kinh khủng! Thiết nghĩ bây giờ có ai đủ can đảm để cài trò chơi ấy
vào máy tính của mình?

Trịnh Dung Tân tự hứa, từ nay trở đi không dám chơi game nữa. Vừa toan
tắt máy, keng keng keng… âm thanh cảnh báo làm ông giật nảy cả mình,
tim muốn thoát khỏi lồng ngực.

Ông Tân hí hoáy xác nhận thao tác vận hành của máy, nhưng hoàn toàn
không ý thức rằng, con chuột trên màn hình đang nhấn nút để lưu trò chơi
vào trong bộ nhớ. Khi kiểm tra lại máy không có vấn đề gì, ông ta thở phào
nhẹ nhõm, đóng máy lại. Tính ông xưa nay ít khi nghĩ lại những việc đã
xảy ra, trong đầu ông bây giờ chỉ còn đọng lại câu nói của Trần Hoa: “Tần
Ca đã ra đi, đó là do anh ta tự nguyện”.

Ngẩng đầu lên, ngắm chiếc màn hình đen ngòm, chính bản thân ông Tân
cũng mơ hồ về hình ảnh méo xệch trong đó. Đột nhiên ông ta giật thót
người vì ông vừa nhìn thấy trong màn hình có bóng ai đang đứng sau lưng
ông. Ông vội quay đầu lại thì chẳng thấy ai cả.

Nhưng trong khoảnh khắc quay đầu đó ông thấy vai mình đau buốt. Bóng
người trong màn hình ngày càng lớn dần, nó sắp kề đến người ông rồi, cuối
cùng cả khuôn mặt bóng người đó đã hiện rõ trên màn hình máy tính, bóng
người đó đang nhìn đăm đăm vào ông.

Cổ họng ông như bị dán kín lại, không đủ sức và cũng không còn cách nào
để kêu lên, thậm chí không thở được, sự ngạt thở đã làm cho mặt ông tái
xanh đi. Dần dần nhìn lại khuôn mặt không có con mắt, trắng bệch, ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.