BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 81

Tôi từng bước đến gần ngôi nhà, trên cánh cửa mục nát lộ ra kẽ hở, kẽ hở
đó như cánh cửa địa ngục được hé mở. Bỗng nhiên, trên màn hình máy ảnh
thoắt ẩn thoắt hiện một hình bóng quen quen.

Trong khoảnh khắc chạm phải ánh mắt với người trong màn hình, suýt nữa
tôi đánh rơi chiếc máy ảnh đang cầm chặt trong tay, trên màn hình máy ảnh
khuôn mặt Trương Nghệ hiện ra ngày càng rõ, ngày càng gần. Lập tức tôi
không nhìn vào máy ảnh nữa mà nhìn thẳng vào trong ngôi nhà, nơi
Trương Nghệ xuất hiện, thì chẳng thấy ai cả.

Đưa máy ảnh lên, tôi hướng ống kính nhắm chính xác vào khuôn măt đầy
thù hận của Trương Nghệ, lại một lần nữa xuất hiện trước ống kính tôi. Đợi
chờ tôi có lẽ là cái chết đã được định sẵn, nhưng tôi vẫn kiên định tin rằng,
hình ảnh trên chiếc máy nhất định không phải là Trương Nghệ.

Dù tôi đố kỵ, hận cô ta, nhưng đồng thời tôi cũng mến phục cô. Đấy là một
thứ tình cảm đan xen giữa tình yêu, tình bạn và hận thù, đố kỵ phức tạp,
chúng cứ giằng co nhau không bên nào hơn bên nào.

Tôi không còn đường rút lui! Hít một hơi thật sâu, tôi đẩy cửa bước vào với
tư thế đầy nghị lực. Tay vừa chạm vào cánh cửa, bỗng một luồng hơi lạnh
âm thầm thấm vào tận xương. Trong nhà tối om, xoè tay không thấy năm
ngón, ánh sáng yếu ớt toả ra từ màn hình điện thoại nhập nhoè như bóng
quỷ. Tại sao lại phải nhìn ngôi nhà này thông qua ống kính, động cơ thúc
đẩy tôi làm như thế ngay cả bản thân tôi nghĩ đến cũng phải rợn gai ốc. Tôi
đang tìm một bầy vong linh - một bầy vong linh đằng đằng sát khí.

“Tách, tách.”
Trên xà nhà phía sau lưng bỗng nghe tiếng bước chân, màn không khí
khủng bố lại buông xuống phủ kín đầu óc tôi. Chạy trốn là bản năng tự vệ
khi gặp nguy hiểm, tôi không dám quay đầu lại, vẫn cứ xoay ống kính về
phía trước. Nhưng hình ảnh chiếc điện thoại soi ngược lại sau lưng làm tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.