BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 82

lạnh toát mồ hôi, nỗi kinh hoàng khiến tôi có thể gục quỵ bất cứ lúc nào.

Đó là một bộ đồng phục vấy đầy máu đang treo lơ lửng trên xà nhà, nó còn
đi song song với mặt đất. Hình ảnh trong màn hình điện thoại bất chợt nhảy
vào chiếc áo đang treo lơ lửng đó. Trên áo còn treo thẻ phóng viên vấy đầy
thịt nát còn tươi màu đỏ - đó là phóng viên đặc phái Trương Nghệ.

Hai chân không đủ sức để đứng nữa, tôi gục quỵ ngay xuống đất. Một niềm
tuyệt vọng đang xâm chiếm tâm hồn tôi, mắt không dám nhìn cảnh tượng
trước mắt nhưng não tôi chỉ thị phải nhìn không được rời màn hình điện
thoại một giây nào.

Những chuyện không thể nào bàn luận được cứ thế diễn ra, bộ đồng phục
vẫn đang hiển hiện sau lưng tôi. Thực ra mà nói, đó là một thi thể đang
ngoi ngóp hơi tàn trong bộ đồng phục của nhà báo. Chiếc đầu lâu từ từ mọc
lên trên cái cổ áo đồng phục loang đầy máu, chiếc đầu lâu của một cô gái.
Cô ta đang từ từ ngẩng đầu lên, ống kính như ma làm cứ tiến đến ngày càng
gần hơn, phóng to khuôn mặt đó lên.

Đó là một khuôn mặt không thành hình, nó nám sạm đi như bị rán qua,
không phân biệt được đâu là mắt mũi nữa, cả xương mặt và đôi mắt cũng bị
lồi ra ngoài. Đây là khuôn mặt của Trương Nghệ sau khi chết ư? Tôi không
dám tin, chỉ ôm mặt khóc.

Quái vật nửa người nửa ma ấy tiến lại gần tôi. Tôi đứng như trời trồng, bây
giờ điều duy nhất tôi có thể làm là run. Trên màn hình vẫn tiếp tục lộ ra hai
cánh tay chỉ còn xương trắng hếu lỗ chỗ màu máu tươi ngày càng dài ra.
Tất cả chỉ cách sau lưng tôi khoảng một thước. Tôi không làm sao nhắm
mắt lại được, cứ trân trân nhìn hai cánh tay bằng xương đang thò đến gần.
Muốn nhúc nhích hay làm gì đó nhưng lực bất tòng tâm. Trong khoảnh
khắc sắp vỡ tan lồng ngực đó, bỗng có tiếng người ngoài cửa vọng vào:
“Anh! Anh tha cho cô ấy đi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.