BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 209

Nếu có bất kỳ chuyện gì xảy ra đêm nay, các sếp sẽ biết cô đã

một mình đến đây bằng xe riêng. Thế nhưng cô vẫn không quay
lại và lên xe mà bước đến tòa nhà chính giữa, nhìn vào sổ để xem lại
số phòng, ấn chuông trước khi nhìn xuyên qua các cánh cửa. Sảnh
nhà được lát gạch trắng và sạch sẽ như phòng mổ. Những tấm biển
thông báo trên tường ra lệnh cho cư dân không được mang chó vào
căn hộ, không vứt rác ở cầu thang, không vẽ graffiti. Có vẻ như họ
không cần phải ra lệnh này lệnh kia. Thậm chí cả những tấm biển
này cũng sạch sẽ và đẹp đẽ.

Giọng một cô gái trẻ phát ra từ loa nội bộ:

“Xin chào?”.

“Chào, đây có phải nhà của Kay Murray không?”

Cô bé quay khỏi loa và hét lên:

“Mẹ! Khách của mẹ!”.

Morrow mỉm cười khi nghe giọng Kay tiến lại:

“... đáng lẽ phải hỏi ai đấy thay vì gào lên với tôi chứ”.

Nhưng cô bé đã chạy biến đi và có tiếng cửa đóng sầm lại.

Kay hắng giọng và nói:

“Vâng?”.

“Kay? Tớ đây.”

Im lặng.

“Alex?”

“Ừ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.