26
Morrow ngồi trong văn phòng, cắn môi một cách lo lắng. Cô có
dự cảm rằng chuyện gì đó kinh khủng, mệt mỏi và buồn sẽ tới sau
buổi thẩm vấn Kay, rằng đó sẽ là một ký ức không phai.
Đối với Morrow, những vụ khiến đôi mắt nhức nhối của cô
phải chớp lia lịa trong bóng tối không phải là những vụ máu me,
không phải những vụ tàn bạo như moi mắt, bẻ ngón tay hay trẻ em
bị hại. Những ký ức không phai của cô xảy ra khi các sự kiện dường
như là không thể tránh khỏi, khi các vụ án khiến cô nghi ngờ khả
năng có công lý, nghi ngờ giá trị của những việc họ đang làm. Vụ
Sarah Erroll đang bắt đầu cho cô cảm giác đó.
Cô đứng dậy và gạt bỏ nỗi sợ hãi, mở cửa và dừng trước phòng sự
vụ. Giờ thì họ đã thoải mái hơn, tưởng rằng cái kết đã trong tầm
tay. Hình ảnh hiện trường đã không còn là tâm điểm chú ý của ai nữa,
không ai tránh nhìn vào nó nữa. Họ tưởng họ đã phá xong vụ án.
Cánh cửa phòng Bannerman mở hé. Cô gõ cửa và ngó đầu vào
trước khi ông ta có cơ hội hỏi “ai đấy?” và ngạc nhiên khi thấy ông
ta đang nói chuyện với sếp của họ, McKechnie. Thậm chí Morrow
còn không biết ông này có mặt trong tòa nhà.
McKennie là một kẻ tôn sùng thủ tục theo đúng kiểu cũ. Một kẻ
chuyên làm chính trị, bụng to, cằm nhọn.
Bannerman đang vươn người trên bàn làm việc, cười toe toét,
McKennie thì ra vẻ tự đắc, đặt hai bàn tay lên bụng, dựa người ra sau
ghế. Giữa hai người đó luôn có một mối dây liên hệ. Chính
McKennie đã đưa Bannerman lên và đang ở đây để chứng kiến hình
mẫu của mình vừa ra tay đã gặt hái thành quả.