BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 443

muốn cô bỏ qua cho bọn trẻ nhà Murray. Đó có thể là chính Kay.

“Cô ấy không tin bọn em”, cô nói.

“Ai không tin bọn em?”

“Kay Murray. Cô ấy không tin cảnh sát.” Alex lắc đầu với cái

bàn. “Danny có thể là bố thằng bé không nhỉ? Joe đáng yêu lắm.”

“Thế à?”

“Anh ta có biết Joe không?”

“Nghe không giống vẻ là có biết.”

“Sao, anh ta đã nói gì?”

Brian nhún vai:

“Bọn trẻ nhà Murray, anh ta cứ gọi chúng là bọn trẻ nhà Murray

suốt. Ai đó muốn em bỏ qua cho bọn chúng”.

Cô mải mê suy nghĩ một lát cho đến khi Brian nói:

“Anh làm món thịt cừu hầm ngon lắm. Anh hâm lại nhé?”.

“Vâng.”

Brian đứng dậy, đóng cửa lò vi sóng và đặt chế độ ba phút rồi

cầm thìa đứng chờ. Morrow lại nhìn thấy mình và Kay ở trên đại lộ
nơi họ gặp lần đầu và Kay đã vui mừng thế nào khi thấy cô làm
cảnh sát, có thể trên đường về nhà hay trên tàu, cô ấy đã nghĩ về
chuyện cô được làm sỹ quan và đó là một kiếp sống khác cho con
trai cô ấy như thế nào.

Joe có thể là cháu trai của cô. Cô cười với chính mình. Nếu cô có

dây mơ rễ má gì với Kay thì cô ước là mình được biết trước. Cô rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.