BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 106

- Những khối dung nham dài như những con suối thế này giống một trò

chơi khổng lồ nhấc que vứt lộn xộn. Chỉ còn thiếu một cái móc để nhặt
chúng lại từng cái một.

- Đứng đắn một chút nào! – Barbicane không hài lòng.

- Vâng thì đứng đắn – Michel yên lặng rồi lại tiếp tục nói – Thay cho

những que nhấc chúng ta hãy đặt những cái xương, cả cánh đồng này lúc
bấy giờ là một đống hài cốt khổng lồ của hàng ngàn thế hệ đã nằm chết ở đó.
Ông thích lối so sánh này hơn chứ?

- Không cái nào hơn cái nào.

- Quỷ thần! Ông khó tính thế!

- Ông bạn ạ – ông Barbicane thực tiễn lại nói – không cần biết nó giống

cái gì, hiện nay người ta không biết đó là cái gì.

- Hay đó – Michel reo lên – Tôi cũng đang lý luận với các nhà bác học

chứ chơi đâu.

Trong khi đó, đầu đạn bay với một vận tốc gần như vận tốc đều ngang

qua Mặt Trăng. Người ta dễ dàng tưởng tượng rằng những nhà du hành
không nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi lấy một lúc. Mỗi phút trôi qua quang cảnh
trước mắt họ sẽ trôi đi mất. Vào lúc một giờ rưỡi sáng, họ thoáng thấy đỉnh
của một ngọn núi khác. Barbicane đối chiếu với bản đồ và nhận ra đó là
ngọn Eratosthène.

Đó là một ngọn núi hình vòng tròn cao bốn ngàn năm trăm mét, một

trong vô số đai vòng trên vệ tinh này. Nhân dịp Barbicane nhắc lại các bạn
đồng hành nhớ đến ý kiến lạ lùng của Képler về việc hình thành những đai
vòng. Theo nhà toán học nổi tiếng đó thì những lỗ có hình miệng núi lửa này
do bàn tay con người tạo nên.

- Với ý định gì? – Nicholl hỏi.

- Với ý định rất tự nhiên! – Barbicane đáp – Người nguyệt cầu đã làm

nên những công trình to lớn này, họ đã đào những cái lỗ to tướng ấy để trú,
tránh những tia sáng Mặt Trời chiếu trên họ trong suốt mười lăm ngày liền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.