BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 186

XXII

Cấp cứu

N

gười ta biết rất chính xác chỗ vật phóng rơi xuống nước. Nhưng dụng cụ

dùng để móc kéo lên mặt đại dương lại chưa có. Phải nghĩ ra và chế chúng.
Những kỹ sư Mỹ không thể lúng túng vì một chuyện quá tầm thường như
thế. Những cái móc một khi đã đặt xong, với sự hỗ trợ của máy hơi nước, họ
bảo đảm có thể kéo đầu đạn lên được dù cho nó có nặng bao nhiêu đi nữa,
vả lại sức nặng của nó giảm bớt nhờ tỷ trọng của nước.

Nhưng vớt quả đạn lên chưa đủ. Phải làm gấp rút vì tính mạng của

những nhà du hành. Mọi người tin rằng họ vẫn còn sống.

- Phải! – J.T. Maston, người mà ai ai cũng đặt trọn niềm tin, lặp đi lặp

lại không ngừng – Những người bạn của chúng ta là những người khôn
khéo, họ không thể rớt xuống như những người ngu. Họ còn sống, chắc chắn
là sống nhưng phải gấp rút tìm kiếm để thấy họ đang sống. Thức ăn, nước
uống không phải là thứ tôi quan tâm. Họ còn đủ dùng trong một thời gian
lâu! Nhưng là không khí, không khí! Đó là cái họ thiếu. Vậy, nhanh lên,
nhanh lên.

Người ta làm nhanh. Người ta giao cho tàu Susquehanna sứ mạng mới.

Những chiếc máy cơ động cơ mạnh của nó được dùng kéo những sợi xích.
Vật phóng bằng nhôm chỉ nặng mười tám ngàn hai trăm năm mươi pao. Sức
nặng quá nhỏ so với sức nặng của dây cáp mà tàu phải kéo trong những điều
kiện tương tự. Điều khó khăn duy nhất là phải kéo một quả đạn hình trụ-nón
mà thành nhẵn tròn rất khó móc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.