BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 184

lệ, nhà bác học Belfast phát cáu. Vị thư ký của Câu lạc bộ Đại Pháo quả
quyết đến lần thứ một ngàn rằng ông vừa mới nhìn thấy đầu đạn, ông còn
nói thêm rằng gương mặt của Michel Ardan hiện ra ở khung cửa sổ. Ông
còn hỗ trợ cái luận cứ của ông bằng một loạt những cử chỉ khoa chân múa
tay khiến cái móc của ông trông rất đáng ngại.

Người giúp việc của Belfast xuất hiện trên chỗ các ông đang đứng – lúc

bấy giờ là mười giờ tối – anh ta đưa cho ông một bức điện báo khẩn. Đó là
bức điện của thuyền trưởng tàu Susquehanna.

Belfast xé chiếc phong bì, đọc và kêu lên.

- Gì thế? – J.T. Maston hỏi.

- Quả đạn!

- Thế nào?

- Nó đã rơi xuống Trái Đất!

Một tiếng la lớn, lần này là một tiếng hét đáp lại lời ông.

Ông quay lại phía ông J.T. Maston. Con người bất hạnh do bất cẩn

chồm lên trên cái ống kính kim loại kia, đã biến mất trong ống kính thiên
văn khổng lồ. Một cái té nhào từ trên cao hai trăm tám mươi bộ. Belfast
cuống cuồng chạy lại miệng ống kính.

Ông ta thở dài. J.T. Maston vẫn còn sống, cái móc bằng kim loại của

ông mắc vào một thanh chống của ống kính thiên văn, ông đang kêu thét
khủng khiếp.

Belfast kêu cứu. Những người phụ tá chạy lại. Người ta đặt những cái

pa lăng, và khó khăn lắm người ta mới kéo được ông thư ký bất cẩn của Câu
lạc bộ Đại Pháo lên.

Ông lại xuất hiện, không hề hấn gì bên trên miệng ống kính.

- Chà – ông nói – nếu tôi làm vỡ mặt ống kính thì sao?

- Ông phải đền thôi! – Belfast trả lời một cách nghiêm khắc.

- Quả đạn đáng nguyền rủa kia đã rơi xuống à? – J.T. Maston hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.