BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 183

Trăng và những đám mây cố chấp che lấp nó suốt đêm.

Sau những ngày chờ đợi, đêm 5 tháng 12 họ vui mừng hết sức khi nhìn

thấy con tàu chở các bạn của họ vào không gian! Tiếp sau niềm vui đó là
một nỗi thất vọng ê chề, đó là lúc – vì không quan sát được liên tục – họ đã
đánh bức điện đầu tiên đi khắp thế giới, trong bức điện đó họ đã sai lầm quả
quyết đầu đạn trở thành một vệ tinh quay quanh Mặt Trăng với một quỹ đạo
không đổi.

Từ lúc đó trở đi, họ không còn nhìn thấy quả đạn nữa, nó biến mất mà

không thể giải thích được, chính đó là lúc nó bay sang mặt khuất của Mặt
Trăng. Nhưng đến lúc đáng lý ra nó phải xuất hiện lại ở mặt nhìn thấy đúng
như ông J.T. Maston nóng nảy và người bạn không mấy kiên nhẫn của ông
đã tiên đoán thì họ lại không thấy nó! Kể từ lúc đó họ bàn cãi tranh luận
không ngừng, Belfast thì quả quyết rằng không thấy đầu đạn đâu trong khi
J.T. Maston bảo nó “rành rành trước mắt”.

- Đó chính là quả đạn! – J.T. Maston lặp lại.

- Không! – Belfast – Đó là một vụ tuyết lở từ trên một ngọn núi nguyệt

cầu!

- Để xem! Ngài mai người ta lại thấy nó.

- Không! Người ta không nhìn thấy nó nữa. Nó mất hút trong không

gian rồi!

- Thấy chứ!

- Không!

Những tiếng la lối vang lên tới tấp như mưa rào, tính dễ cáu gắt của

ông thư ký Câu lạc bộ Đại Pháo biến thành một mối nguy hiểm thường
xuyên cho ông Belfast đáng kính.

Cuộc sống chung của hai người trở thành không thể chịu được nữa,

nhưng một biến cố bất ngờ cắt ngang những cuộc tranh luận triền miên này.

Trong đêm 14 rạng 15 tháng 12 hai người bạn không thể hoà giải được

với nhau này đang bận quan sát Mặt Trăng, J.T. Maston chửi rủa như thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.