BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 86

- Đồng ý – Barbicane đáp – Nhưng chúng ta đã khởi hành vào lúc mười

một giờ kém mười ba phút hai mươi lăm giây chiều mùng 1 tháng 12, và
chúng ta phải đến vào lúc nửa đêm ngày 5, đúng lúc trăng tròn. Bây giờ là
ba giờ rưỡi chiều ngày 5 tháng 12, còn tám giờ mười phút nữa chúng ta sẽ
đến đích. Nhưng tại sao chúng ta không đến được đó?

- Có phải do tốc độ đã lớn hơn không? – Nicholl đưa ra lời giải đáp –

Vì chúng ta biết rằng tốc độ ban đầu đã vượt quá dự định.

- Không! Trăm lần không! – Barbicane vội phủ định – Nếu hướng của

đầu đạn chính xác thì một tốc độ nhanh hơn hoàn toàn không cản trở gì tới
hành trình đến Mặt Trăng của chúng ta. Mà không! Đã có một sự sai lệch
nào đó. Chúng ta đã bay lệch đi.

- Do ai? Vì sao? – Nicholl hỏi.

- Tôi cũng chưa rõ nguyên nhân – Barbicane đáp.

- Ông Barbicane ạ, thế ông có muốn biết ý kiến của tôi về vấn đề do

đâu có sự sai lệch này không? – Bây giờ Michel mới lên tiếng.

- Nói đi.

- Tôi không cần biết chuyện đó! Chúng ta đã bay lệch, sự thật là như

vậy rồi. Chúng ta sẽ đi đến đâu không quan trọng gì. Chúng ta sẽ thấy rõ
sau. Cần quái gì mà phải cuống quýt đi tìm câu trả lời, bởi vì chúng ta đang
lao vào không gian, cuối cùng chúng ta sẽ rơi xuống trung tâm của một lực
hấp dẫn nào đó!

Thái độ bất thiết đó của Michel Ardan không làm Barbicane an tâm.

Không phải ông không lo lắng cho số phận của đầu đạn, nhưng tại sao bay
lệch đi, đó là điều ông muốn biết bằng mọi giá.

Tuy nhiên, quả đạn vẫn tiếp tục di chuyển ngang qua Mặt Trăng cùng

với cả một loạt đồ lỉnh kỉnh đã được vứt ra ngoài. Dựa vào những điểm
chuẩn trên Mặt Trăng, những điểm này cách xa không đầy hai ngàn dặm,
Barbicane có thể nhận thấy rằng vận tốc của đầu đạn là một chuyển động
đều. Đấy là một bằng chứng mới cho thấy không có một chuyển động rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.