BẪY SÓI - Trang 126

“xuân”, thay vào đó là vẻ lo lắng hiện rõ. Không kịp để bọn hắn lên tiếng
thì cô đã vội vàng hỏi gấp:

- Có ai có nhóm máu O không? Bệnh nhân đang cần gấp, hiện tại kho dự

trữ hết loại này rồi.

- Có, tôi. - Như một phản xạ, hắn đáp lại chẳng kịp suy nghĩ.
- Tốt, đi theo tôi.
Tiếp đó, hắn vào nằm ở một giường bệnh thuộc một khu đối diện với

phòng ông chú đang “mơ ngủ tạm thời” để lấy máu. Vì lượng máu đang
cần gấp mà chỉ có hắn là có cùng nhóm máu với ông ta nên số mi-li-lít
huyết tương lấy ra khỏi cơ thể hắn lúc này là khá nhiều. Điều đó dẫn đến sự
thay đổi bất thường một cách đột ngột trong cơ thể hắn, người hắn dần cảm
thấy khó chịu, chóng mặt, hoa mắt rồi hắn thiếp đi lúc nào chẳng hay sau
khi chị y tá tiêm vào cánh tay hắn một chất lỏng sóng sánh ánh vàng gì đó
mà hắn chẳng rõ.

Chuỗi nhận thức bắt đầu tạm ngưng hoạt động, thay vào đó đống hồi ức

hỗn độn được trí nhớ lắp ghép tạm thời, rồi tua lại những thước phim nhỏ lẻ
nhưng có ấn tượng lớn đã từng xảy ra trong quá khứ. Và cơn ác mộng đó
lại đến…

…Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!
Rầm! Rầm! Rầm!
Tiếng súng được lắp ống giảm thanh vừa dứt thì một loạt tiếng sấm rung

chuyển đất trời rền vang.

Máu tuôn xối tuôn xả… hai vũng máu càng lúc càng lớn… lớn dần. Lát

sau máu đông lại sẫm màu. Những tia máu nhỏ phụt ra tung tóe khắp nền
đất ẩm cũng đã mất đi sự sống cuối cùng vốn có của nó. Gió rít sắc lẹm
từng cơn luồng qua những mảnh tôn cũ kĩ, đập bành bạch, phành phạch
vang lên theo chu kì…

Ý thức hắn lại bị tạt gáo nước lạnh bởi giấc mơ ngày ấy, cái ngày định

mệnh. Mười mấy năm nay, hắn đã quen với việc sống chung ác mộng ấy.
Nỗi đau đó cứ đeo bám hắn từng ngày để rồi lâu dần hình thành nên vết sẹo
vô hình chiếm lấy một khoảng không nhỏ trong kí ức hắn. Đưa mắt nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.