BẪY SÓI - Trang 307

hướng Đông. Xoay nắp ngược chiều kim đồng hồ, hắn rót gần nửa chai
rượu trắng xuống nền đất trước mặt, thở dài:

- Haizz, mới đấy một năm nữa rồi, nhanh thật. – Ngừng một lúc hắn bắt

đầu “rót” từng giọt kỉ niệm của ba đứa bọn hắn ra trước mặt từ cái chai
thủy tinh đựng lưng chừng quá khứ. – Lần trước tao tới đây, tao có nói với
mày là lần này tao sẽ kể hết những chuyện của tao, mà tao giấu kín bấy lâu
nay. Ừ, thực sự tao là đứa trẻ mồ côi, cũng như mày và cũng như thằng
Huy. Nhưng… tao không giống như tụi mày… thực sự không giống. Tao
không thể vô tư mà sống ngày qua ngày, cũng chẳng thể phó mặc cuộc đời
cho xã hội nó “quay” như chong chóng. Thật ra từ trong sâu thẳm, tao có
mục đích sống riêng của tao, một mục đích mà tao nguyện dành phần đời
này để thực hiện nó cho bằng được. Mày biết vì sao tao lại như thế không?
Ừ có thể mày sẽ cho rằng tao có tham vọng, tao có mơ ước rằng mai đây
tiền tài đầy túi, cuộc sống giàu sang, vàng bạc chất đống chẳng hạn. Nếu
mày nghĩ vậy thì mày sai rồi, rất sai là đằng khác... À khoan đã, trước khi
nói tiếp điều này, tao sẽ kể cho mày một câu chuyện, một câu chuyện mà
mày nghe xong có lẽ mày sẽ rõ mọi chuyện. Mày nghe kỹ nhé.

“Ở một thành phố nọ có một gia đình nhỏ, gia đình này chỉ có ba thành

viên: Đôi vợ chồng và một cậu con trai. Cặp vợ chồng này là kết quả của
mối lương duyên trời định và sản phẩn của mối lương duyên đẹp ấy chính
là cậu trai kháu khỉnh. Sẽ tốt đẹp biết bao nếu cái ngày u tối của mười sáu
năm về trước không ập đến, mang theo cơn bão phá hủy mái ấm gia đình
mà cặp vợ chồng ấy đã cố công gây dựng ngót nghét gần bảy năm trời.

Cái ngày mà cậu trai ấy nhớ rõ như in, trước màn mưa trắng xóa mịt mù,

mẹ cậu dặn cậu đứng chờ ở mái hiên phòng bảo vệ để bà đi gọi ba cậu khi
mà ba cậu đi mua nước hồi lâu mà vẫn chưa về. Cậu đã nghe lời, ngoan
ngoãn đứng chờ, chờ rất lâu, rồi nghịch ngợm đưa đôi bài tay nõn nà bé xíu
hứng từng giọt mát lạnh đang nhỏ xuống nền đất giết thời gian để đợi ba và
mẹ cậu về. Mưa… mưa mãi… mưa không ngớt, cậu điếm từng hạt mưa bé
tí. Nhưng… trời đã tối mà ba mẹ cậu vẫn chưa về. Cậu hỏi bác bảo vệ thì
bác ấy chỉ bảo cậu cố chờ thêm chút nữa thì ba mẹ sẽ về. Cậu cứ ngỡ lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.