BẪY SÓI - Trang 332

- Này, có chuyện gì thế?
Nghe vậy, miệng hắn ghé sát loa điện thoại lắp bắp từng chữ:
- BT1… đã đóng giả thành cảnh sát. Có thể hắn đã trốn ra ngoài rồi.
- Cái gì, thật ư?
- Vâng.
- Còn ST00 đi đâu rồi?
- Cháu không biết nữa, gã đi qua hành lang lớn ở khu vực số 7 rồi không

thấy đâu nữa.

- Còn có lối đi bí mật nào không?
- Chắc không đâu. Mà chú đã cho người lục soát tầng hầm chưa?
- Rồi, chẳng có gì cả.
- Vậy thì gã biến đi đâu mới được?
- Có thể có một lối đi bí mật nào đó mà không có trên bản vẽ kết cấu và

có thể chỉ có ST00 mới biết được con đường này.

- …
- Thôi để chú cho người tìm thêm một lần nữa, cháu cứ ở yên đấy, tạm

thời đừng ra ngoài.

- Vâng, cháu biết rồi.
Với tình hình này nhưng hắn chỉ ngồi trong phòng không làm gì cả, thực

sự khó chịu vô cùng. Tuy nhiên, không ngồi trong này thì tạm thời hắn
cũng chẳng thể chạy ra bên ngoài để truy tìm tung tích của lão ST00 được.
Bởi lẽ thân phận thực sự của hắn đến thời điểm này vẫn chưa công bố, có
chạy ra cũng bị mấy đồng chí công an tóm cổ áp giải về đồn thôi. Ở đây,
may ra còn được chú “bảo kê”, còn quan sát được tình hình bên ngoài chút
ít. Nhưng nói gì thì nói trước sau gì thì hắn cũng phải ra tòa. Số phận ăn
cơm tù hay được tuyên án tự do còn chờ ngày phán quyết của hội đồng xét
xử.

Tuy vậy, hắn không mấy quan tâm lắm chuyện cơm tù hay cơm nhà. Bởi

dù sao thì điều quan trọng nhất của cuộc đời hắn đã thực hiện được. Chí ít
với việc làm này thì hắn đã an ủi phần nào vong linh ba mẹ hắn ở trên trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.