BẪY SÓI - Trang 333

Chí ít thì họ cũng có thể nở nụ cười tự hào vì đứa con trai mà họ hết mực
yêu thương. Và chí ít thì trong thâm tâm hắn cũng cảm thấy chút niềm vui
nho nhỏ khi cống hiến sức mình vì một mối nguy hại lớn của xã hội.

Sau khi đã truy tìm cả khu E rồi sau đó lục tung nhà riêng rồi cả “căn cứ”

băng X-W, bao gồm khu phía bắc, phía nam và Trung tâm, rồi cả nhà riêng,
nhưng người của chú vẫn không thể nào tìm ra được tung tích của ST00
đâu cả. Hắn thì dù có muốn cũng chẳng thể giúp được gì cho chú, bởi sau
khi xong việc ở khu E thì hắn cũng bị tra còng áp giải về đồn, nhốt ở phòng
tạm giam. Lâu lâu chú lại ghé qua hắn, và mỗi lần ghé qua chú lại đem theo
cái mặt như bánh đa nhúng nước. Lần nào cũng vậy, cứ chạm mặt hắn, chú
lại lắc đầu, một cái lắc đầu bất lực trước việc tìm kiếm kẻ quan trọng bậc
nhất hiện nay sau khi ông trùm chết, quản lý khu trung tâm, ST00. Sáng
nay cũng vậy, mới hơn sáu giờ chú đã làm phiền đồng chí cảnh sát nhà
giam.

Tay đeo còng, hắn ngáp ngắn ngáp dài, uể oải bước ra ngồi phịch xuống

ghế mà trước mặt là chú. Chú thấy bộ dạng của hắn không nén được bật
cười thành tiếng:

- Khà khà khà, cái thằng này, ngủ tới giờ không đủ hay sao mà ngáp như

đồ xì ke thế hả?

- Uầy, cháu ngủ được mấy đâu, cháu cứ nghĩ về chuyện ST00 đấy thôi.
- Vậy à, thế nghĩ đến đâu rồi, có phát hiện gì không?
- Trời, chú làm như đầu cháu sản xuất chế biến manh mối không bằng.

Có ra ngoài mới có thể tìm manh mối chứ nằm trong này cũng như không.

- Thế chút chú đưa cháu ra ngoài ha.
- Hả, được à?
- Hôm qua chú nói chuyện với Cục trưởng rồi. Chút làm mấy giấy tờ rồi

cháu có thể ra ngoài nhưng đến khi xong việc thì phải vào lại chờ đến ngày
ra tòa.

- Vâng, như thế thì tốt quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.