Quả nhiên là thế giới của người trẻ tuổi, trắng đen rõ ràng, không có
màu xám ở giữa. Cô bất đắc dĩ lắc đầu: "Chẳng trách lúc mới quen, anh lại
có thái độc ác với tôi như vậy, cũng không muốn Dao Dao thân thiết với
tôi."
Lý Thân Ninh có vẻ lúng túng, vẻ mặt run sợ, trịnh trọng nhìn về phía
Gia Di: "Mấy ngày nay tôi đã điều tra ra được chút manh mối, cô đợi thêm
một thời gian nữa, tôi không tin, không tìnm ra được chứng cớ chứng minh
trong sạch cho cô."
Sự cố chấp của người đàn ông này làm cô kinh hãi, nói chính xác hơn là
sợ: "Đừng nói với tôi là mấy ngày nay anh đi điều tra việc này."
"....."
"Không cần." Cô gượng cười, "Thật sự không cần."
Lý Thân Ninh không nói gì, đưa mắt nhìn ra bên ngoài, chuẩn bị đứng
dậy: "Tới giờ rồi, tôi phải đến tòa án điều tra một chút."
Anh ta đi gấp như vậy, cô thật sự không biết thuyết phục thế nào, trong
tình huống cấp bách liền thốt lên: "Lý Thân Ninh !"
Anh dừng lại, quay đầu nhìn cô.
"Làm sao anh khẳng định được những tin đồn về tôi năm đó là giả ?!
Nhỡ đâu tôi gạt anh thì sao, nhỡ đâu sự thực đúng như tin đồn ?!"
"Không biết." Từ trước đến nay anh chưa bao giờ kiên định như vậy.
Tư Gia Di biết bản thân đang lo lắng điều gì, lo lắng anh ta sẽ điều tra ra
được Diêu Á Nam, lo lắng anh ta sẽ điều tra ra được Phương Tử Hằng, lo
lắng anh ta sẽ khơi lại những cảm giác tra tấn vĩnh viễn không dứt kia,
những lo lắng này khiến cô không thể nói với người ngoài cuộc như anh,