BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 103

Điền Thất vô lực thở dài, "Sư phụ."

Đinh Chí đột nhiên nói, "Điền Thất, thì ra ngươi thầm mến ta."

"..."

"Ngươi không thích nữ nhân, không thích nam nhân, lại đi thích thái

giám, điều này cũng thì thôi, nhưng mà ta là sư phụ của ngươi." Đinh Chí
trịnh trọng. Thái giám hoặc nhiều hoặc ít trên tâm lý đều có chút thay đổi,
nhưng mà đồ đệ của bản thân biến thái thật sự là độc đáo.

Điền Thất cũng nhìn đi ra, toàn bộ tâm tư của sư phụ đều đặt ở chuyện

dụ dỗ cung nữ, hắn đại khái cũng không tồn chí cao xa gì để vào cung đi
trộn lẫn và chém giết.

Thế là Điền Thất yên lòng, đem đầu đuôi giản lược nói với Đinh Chí.

Đinh Chí nghe xong, bị dọa đến nỗi tóc đều muốn dựng đứng lên,

thầm vì Điền Thất cảm thấy sợ hãi. Nhưng hắn là người không có chủ ý gì,
Điền Thất cũng không trông cậy hắn đưa ra cái kiến nghị gì tốt, trước mắt
nói thẳng thắn, xóa đi hiềm khích cũng đã đạt tới mục tiêu của nàng. Dù
sao loại chuyện mưu hại hoàng tự này, vô luận là nàng hay là Đinh Chí, đều
không có năng lực truy xét.

Sau khi đem sư phụ tống đi, Điền Thất lại lấy mấy nén vàng nhỏ của

nàng ra thưởng thức, chơi một hồi, liền cầm chúng nó đi tìm Vương Mạnh
khoe khoang.

Điền Thất đứng ở ngưỡng cửa phòng của Vương Mạnh gõ vài cái, một

tiểu thái giám mặt mũi bầm dập ra mở cửa cho nàng, nàng khách khách khí
khí nói, "Làm phiền ngài, ta tìm Vương Mạnh."

Người kia đáp, "Ta chính là Vương Mạnh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.