BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 131

chính là Tôn Đại Lực ở Ngự Mã giám, ngài còn từng tự mình hỏi qua
chuyện này."

"Đi tìm Tôn Đại Lực tới."

"Vâng."

Thịnh An Hoài lĩnh chỉ đi, chân trước hắn đi ra, sau lưng Hoàng tử

điện hạ liền tới.

"Nhi thần tham kiến phụ hoàng, phụ hoàng bình an." Như Ý kéo đồng

âm non nớt thỉnh an Kỷ Hành. "Con trai miễn lễ." Kỷ Hành thấy con trai
giống như là một ông cụ non, bất giác thấy buồn cười.

Như Ý bị hắn ôm đến trên đùi đùa một hồi, sau đó nó mới nhìn xung

quanh, hỏi, "Nương đâu?"

Kỷ Hành biết Như Ý hỏi là ai, hắn vuốt trán, có chút bất đắc dĩ, "Hắn

không phải nương của con. Con nhớ kỹ, hắn là Điền Thất."

"Dạ." Như Ý gật đầu tỏ vẻ nhớ kỹ.

Kỷ Hành cho rằng Như Ý gặp người liền gọi nương là vì thiếu tình

yêu của nương, rất nhiều người đều cho rằng như vậy. Sau này Kỷ Hành
mới hiểu rõ, Như Ý lý giải "nương" là một loại từ gọi chung chung, tỷ như
thấy được con mèo, chúng ta sẽ kêu nó là "mèo", thấy được con chim,
chúng ta sẽ gọi nó là "chim", thấy được nữ nhân, Như Ý liền kêu "nương".

Đối với đứa con trai này, đôi khi Kỷ Hành cảm thấy hơi có chút nhức

đầu. Tính tình của Như Ý cũng không biết theo ai, nó không thích nói
chuyện, nhưng cũng không phải là loại không thích nói chuyện giống mấy
đứa bé hướng nội - tính cách của Như Ý rất hoạt bát. Biểu hiện không thích
nói chuyện của Như Ý là tích chữ như vàng, nó chỉ nói điểm cụ thể, còn cái
khác thì lười phải nói. Ví dụ như một câu nói có thể dùng bốn chữ nói là đủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.