BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 142

Nội tạng động vật không phải là thứ trân quý gì, Điền Thất đem tất cả

nội tạng mà phòng bếp không dùng đến đem tới, đút cho rùa đen ăn, tình
cảm giữa một người một rùa cứ vậy tốt đẹp lên. Một khi Điền Thất đi qua
cạnh hồ Thái Dịch thì rùa đen đều lội tới ngửa đầu chào hỏi. Đương nhiên,
mục đích chủ yếu chính là xem xem có gì ăn không.

Điền Thất còn đặt một cái tên cho con rùa đen khổng lồ này. Do là ân

rùa, nên khi nàng tìm tên rất là nghiêm túc, còn trích dẫn điển cố nghiền
văn nhai chữ các thứ, cuối cùng đặt tên cho nó là "Đái Tam Sơn", tên này ra
từ câu thơ "Cự ngao mạc đái tam sơn khứ, ngã dục bồng lai đính thượng
hành" của Lý Bạch thời Đường, có ý nghĩa là "Cự ngao ngươi không cần
đem ba ngọn núi đều cõng đi, ta còn muốn lên núi Bồng Lai chơi nha."

Con ngao hả, chính là con rùa đen khổng lồ có thần lực trong truyền

thuyết.

Đối với vị thần vật trong hồ Thái Dịch này, Điền Thất tự nhiên là

không có quyền đặt tên, cho nên cái tên "Đái Tam Sơn" chỉ là bí mật kêu
chơi thôi, chẳng qua cái tên này bị Như Ý nghe được, Như Ý vừa xoay đầu
liền học với Kỷ Hành.

Cái tên "Đái Tam Sơn" này Thịnh An Hoài nghe tới rất là phổ thông

không có huyền cơ gì. Nhưng mà Kỷ Hành vừa nghe, lập tức thấy được
trình độ của người đặt tên. Lấy cự ngao so với thần rùa, rồi lại phản dùng ý
thơ. Lấy điển cổ hóa vì mình dùng rất tốt, chữ cũng không trúc trắc gì,
nghĩa đen và nghĩa bóng đều hoàn toàn trọn vẹn đến mức không tìm được
một chỗ sai.

Thật thú vị.

Thế là Kỷ Hành đem Điền Thất kêu lại, đánh giá từ trên xuống dưới,

đánh giá từ trái sang phải, vẫn không thể nào tìm được nửa điểm phong độ
của người trí thức trong đôi mắt đã bị tiền bạc che kín của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.