BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 167

Kỷ Hành lắc lắc đầu, "Không, theo ấn tích và bút ý mà nói, đây quả

thật là bút tích thực sự của Pháp Thường. Sinh bình sự tích của Pháp
Thường vốn là thần bí không thể khảo tra, hắn thích xúc cúc hoặc là vẽ về
xúc cúc, cũng không phải là cái chuyện gì khó có thể tin. Cây quạt này tới
cùng là ngươi từ chỗ nào được đến?"

"Nô tài từ tiệm Bảo Hòa mua đến."

Nói tới đây Điền Thất vô cùng vui mừng, các thái giám trong tiệm

Bảo Hòa vì sở hữu trình độ văn hóa có hạn, nên chọn các đồ cổ khác còn
được, nhưng ở phương diện tranh chữ thì không hề am hiểu. Pháp Thường
lại là nhân vật thần bí, các họa tác tồn thế cũng không nhiều, vẽ xúc cúc thì
càng chưa nghe nói qua. Chữ triện nhỏ kia bọn hắn cũng nhận không ra. Vì
những nguyên nhân kể trên mà gây ra chuyện đem bảo vật vô giá trực tiếp
gom đến trong đống vật linh tinh, muốn bán cũng chỉ là bán theo mặt niên
đại.

Lúc ấy Điền Thất hỏi qua thái giám nơi đó, cây quạt này từ đâu tới

được, nghe trả lời là có một tên bại gia thích bài bạc bán cho tiệm Bảo Hòa,
bán đồ vật quá nhiều, cây quạt này chỉ xem như là quà tặng kèm theo cùng
đưa đi.

Liền như thế, làm cho Điền Thất nhặt được món hời.

Bấy giờ Kỷ Hành nghe được cây quạt này mua từ tiệm Bảo Hòa, cũng

cảm thấy hay ho, "Trong tiệm Bảo Hòa còn có loại đồ tốt này sao? Ngươi
xài bao nhiêu tiền?"

Điền Thất vươn bốn ngón tay ra so so.

"Bốn ngàn lượng?"

"Bốn mươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.