Điền Thất nhanh chóng chạy tưng tưng qua, đem cái hộp đặt ở trên
bàn, mở nắp hộp ra.
Trong hộp lót một tầng sa tanh, trên sa tanh có một chiếc quạt xếp. Kỷ
Hành lấy cây quạt ra, xương quạt là loại trúc ngọc bình thường, không phải
là thứ quý báu gì, lại còn bị biến dạng một chút, chẳng qua mặt ngoài đã cũ
thành màu nâu, chỉ rõ cái quạt này dường như có chút niên đại.
Ví dụ như Đường Tăng, cũng bị ví là cây nấm nước tiểu chó/ cẩu niệu
đài.
Hoặc cũng có câu là: "Cẩu niệu đài vẫn hoàn cẩu niệu đài", na ná câu
"mèo vẫn hoàn mèo", "ngu dốt vẫn hoàn ngu dốt" của mình ý.
Túm cái váy lại là 1 hình ảnh ẩn dụ so sánh không được tốt đẹp.
(thất tâm phong: bị khùng/ điên)
Điền Thất ôm cái hộp cười ngây ngô.
"Không phải nói muốn cho trẫm xem sao? Còn không trình lên."
Điền Thất nhanh chóng chạy tưng tưng qua, đem cái hộp đặt ở trên
bàn, mở nắp hộp ra.
Trong hộp lót một tầng sa tanh, trên sa tanh có một chiếc quạt xếp. Kỷ
Hành lấy cây quạt ra, xương quạt là loại trúc ngọc bình thường, không phải
là thứ quý báu gì, lại còn bị biến dạng một chút, chẳng qua mặt ngoài đã cũ
thành màu nâu, chỉ rõ cái quạt này dường như có chút niên đại.
Hắn đem cây quạt mở ra, giấy đã ố vàng, chung quanh nổi lên một
đám lông nhỏ.
Trên mặt quạt vẽ truyền thần một nhân vật, là một thiếu niên đang
chơi xúc cúc. Thần sắc thiếu niên có chút sắc bén, theo góc áo giơ lên có