BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 227

Kỷ Hành hừ một tiếng, "Đi thôi, về cung." Nói xong xoay người, khóe

miệng lại không nhịn được hơi hơi cong lên một chút.

Điền Thất theo phía sau hắn, không có thấy được nụ cười nhạt chợt

lóe lên này. Nguy cơ đã giải trừ, nàng thở hắt ra một hơi dài, chạy chậm
theo sau. Không có biện pháp, chân hoàng thượng dài, bước chân bước
được lớn, đi được thật nhanh. Trái ngược với hắn, hai cái chân cũng xem
như là thon dài kia của nàng không đủ bon chen, chỉ có thể chạy chậm theo.

Chạy một hồi, Điền Thất hơi mệt, bước chân dần dần chậm lại.

Kỷ Hành thình lình ngừng lại, bất mãn quay đầu nhìn nàng, "Vì sao lại

chậm như vậy, con rùa so với ngươi còn nhanh."

Điền Thất có chút ủy khuất, chạy mau mấy bước, theo sát đến phía sau

hắn.

Hắn đột nhiên bắt được tay của nàng,

Điền Thất liền cứ như vậy bị hoàng thượng nắm hồi cung, nhanh đến

cửa Huyền Vũ mới bị buông ra. Toàn bộ hành trình này hoàng thượng
không co biểu tình, không nói một lời, nhưng bước chân lại như bay. Điền
Thất bị hắn kéo, bước chân không ổn, nhiều lần đụng vào trên người hắn.

May mắn là tâm tình của hoàng thượng tốt, không có cùng nàng so đo,

Điền Thất thầm vui mừng.

~~~~~~~~~~~~~~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.