BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 249

"Thích, đương nhiên thích!" Thái hậu nhẹ nhàng điểm điểm cái trán

của Như Ý, cười nói, "Tiểu Như Ý của ta nha, thực con khỉ con tinh quái."

Từ trong cung Từ Ninh đi ra, Điền Thất một tay dắt Như Ý, một tay

hướng bé giơ ngón tay cái lên, "Điện hạ, ngài thực là cái này." Lần này
không phải nịnh bợ, mà tuyệt đối là tâm phục khẩu phục.

Như Ý nghe Điền Thất khen ngợi thì rất là cao hứng, bước chân có

chút nhảy nhót, kéo tay Điền Thất hí ha hí hửng hướng cung Càn Thanh đi
tới. Vừa qua cổng nguyệt hoa (**), đúng lúc nhìn thấy Kỷ Hành ở phía
trước.

(**) Loại cổng/cửa có hình tròn hoặc nửa hình tròn trong kiến trúc

vườn của TQ cổ.

Kỷ Hành vừa nhìn vẫn chưa có nhận ra Như Ý. Đứa bé trước mắt này

ăn mặc đúng là hình thức điển hình của các bé gái, trên đầu búi đơn giản
hai chùm tóc trái đào, hai búi tóc giống như là cái lỗ tai mèo đang dựng
thẳng đứng, được buộc bởi dây lụa màu đỏ, cuối dải lụa là trân châu và tua
rua màu vàng rũ xuống, tùy theo tiết tấu đi đường mà nhẹ lắc lư. Bé gái
mặc một bộ váy áo màu hoa anh đào, bên trên thêu hình trăm bướm vờn
hoa, cần cổ mang một cái xích vàng sáng ngời ngời, cổ tay trái đeo một
chuỗi phật châu nho nhỏ, cổ tay phải thì là một chuỗi chuông vàng, tiếng
chuông thanh thúy thật dễ nghe.

Cách rất xa, đã thấy được khuôn mặt trắng nõn của bé gái này, nhất là

đôi mắt bồ câu cực kỳ có thần thái. Kỷ Hành nghỉ trong lòng, đây là con cái
nhà ai, thực là đáng yêu quá sức, nhất định phải ôm một cái.

Tuy rằng không nhận ra Như Ý, nhưng Kỷ Hành nhận ra Điền Thất,

lại liên tưởng đến việc bên cạnh Điền Thất thường xuyên xuất hiện một
thằng nhóc nào đó...

Đến gần vừa nhìn, quả nhiên là con cái nhà mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.